(Trưa thứ Bảy, 14 tháng 9 năm 1974)

Hòa Thượng Tuyên Hóa giảng

Một số người có ác cảm về sự vất vả của việc tu hành. Tôi nói với họ rằng, túi da hôi thối của chúng ta có mùi kinh tởm và chứa nhiều đồ bất tịnh, nhưng các vị lại quá yêu mến chúng đến nỗi muốn cho chúng đồ ăn ngon, quần áo đẹp và chỗ ở sang trọng. Các vị muốn thỏa mãn mọi dục vọng ô uế rồi giúp chúng phạm đầy tội lỗi. Không gì có thể ngu si hơn thế. Chính cách hành xử đã để lộ sự giả dối của các vị, cứ cho rằng mình thông minh hơn người khác. Thẳng thắn mà nói, quý vị còn bốc mùi hơn người khác nữa đấy. Quý vị bẩn thỉu hơn người khác mà còn không có chút hổ thẹn nào. Đau khổ hay phiền não vì cái túi da hôi thối của mình thì thật là đáng thương. Người tu Đạo không nên chấp trước bất kỳ cái gì. Nếu các vị không có gì để chấp thì có thể buông xả tất cả. Đạo tràng là nơi xuất sinh chư Phật, bất kỳ ai phát tâm chân chánh tu hành không hề nhàm mỏi sẽ sớm đạt giác ngộ. Còn những người không chân chánh và giả dối sẽ chẳng bao giờ đạt được bất kỳ điều gì.

Tôi đã thay đổi dòng cuối đôi chút. Ở đây, ý của tôi là: Đừng quay trở lại từ đầu mà hãy tiếp tục nơi quý vị bỏ dở.

 

(Dịch từ sách “Timely Teachings”)