Hằng Thật – Tháng 10, 1977

Đừng sợ chúng tôi

 

Cơn gió thứ hai.

Nghe thật lạ, nhưng khi lạy tôi cảm thấy như thể là cuộc hành trình này mới chỉ bắt đầu từ đèo Gaviota (Gaviota Pass). Cái gì? Nó giống như là tôi đang bắt đầu tất cả lại và phải học lại cách tập trung tâm trí và sự không sợ hãi, và kiểm soát việc không tham dự vào bất cứ chuyện gì, việc này đã được làm rất tốt đẹp trên xa lộ 101.

Về mặt thể chất, tôi bộc lộ sự sợ hãi và căng thẳng. Chiều nay, đầu tôi thay vì cắt đứt mọi vọng tưởng, thì nó lại vẽ lên những con nhện đen Châu Phi to cỡ con bò đang nhảy ra từ những tảng đá để ăn thịt chúng tôi. Tôi nhìn thấy một hình ảnh thoáng xẹt qua về một người trong hai chúng tôi đang nằm trên vệ đường và bị thương rất nghiêm trọng bởi một vật gì đó, người kia thì đứng đó bất lực, cảm giác vô cùng đau xót. Tôi đủ nhanh để phản ứng lại với ảo ảnh ấy, nhưng tôi đã thấy nó.

Điều gì ẩn đằng sau tất cả nỗi sợ hãi này? Sự thay đổi thời tiết và thay đổi vùng miền đang đánh trúng cái bám chấp vào sự tồn tại của tôi. Tôi sợ con đường khô khốc và cô quạnh mà chúng tôi đang đi qua – từ khi thấy nó trên bản đồ, và tôi sợ những buổi sáng và ban đêm lạnh lẽo sẽ mang lại nỗi khổ sở. Tôi có những nguyên tắc và lý do để phủ nhận những ý nghĩ kỳ quặc này, nhưng mà những phản ứng từ tận sâu trong lòng thì hiển hiện ra. Tôi mong rằng những điều này sẽ sớm phai mờ đi khi chúng tôi quen với điều kiện mới.

 

Bản tuyên ngôn côn trùng

Chúng tôi nhận ra rằng thái độ của chúng tôi đối với những con bọ là chưa từ bi. Chúng tôi nguyện thay đổi và cải biến các hành động cùng suy nghĩ của mình đối với tất cả các loại côn trùng. Chúng tôi treo một tấm biển trong xe:

“Thông báo”

Đối với tất cả loài côn trùng bay, bò, nhảy và những sinh vật nhỏ bé khác: Đừng sợ chúng tôi; chúng tôi sẽ không làm hại gì quý vị cả. Đây là cả một Pháp giới rộng lớn, quý vị có thể tùy ý đến đi tự do. Chúng tôi sẽ chia sẻ không gian này tùy theo ý muốn của quý vị. Tuy nhiên, khi quý vị ở trong Đạo tràng hoặc ở trên thân thể – tràng, xin hãy tuân thủ những nguyên tắc sau:

 

  1. Luôn luôn tuân thủ ngũ giới
  2. Không tự tử vào trong dầu đèn, đồ uống hoặc trong chất dính hay các chất có dầu.
  3. Không tự tử vào trong quần áo hoặc chăn mền.
  4. Tất cả lương thực và đồ uống được dùng để cúng dường cho Tăng và không được cẩu thả sử dụng.
  5. Nếu quý vị uống máu hoặc ăn thịt chúng tôi, thì quý vị phải phát tâm để khai ngộ.

 

Ngay sau khi chúng tôi thực hiện giải pháp này và thông báo một cách công khai, thì những đám mây ruồi phủ quanh chiếc xe liền bay lên, chúng bay quanh và tụ lại thành đám nhỏ bên ngoài cửa và trên chiếc màn cửa. Chúng không quấy rầy chúng tôi trong những bữa trưa sau đó nữa. Tôi nhìn những con ruồi trên chiếc màn cửa xe và bắt quả tang chính tôi đang bảo vệ cho sự ghê tởm với những con ruồi trong hành trình trước và tôi đã vung nhanh thanh kiếm trí huệ cắt đứt ý nghĩ đó. Ngay sau khi ý nghĩ ấy biến mất, thì một đám mây năng lượng đen bị đập vỡ và biến mất.

Tôi nhận ra sự mất mát lớn lao mà tôi đã luôn phải đón nhận bởi sự phân biệt đối xử và chối bỏ “những côn trùng gây phiền nhiễu”. Thật là làm lãng phí vô ích ánh sáng thiện lành biết bao. Tôi sẽ ngay lập tức chấm dứt hành động ấy.

Cùng lúc đó, tôi chưa trở lại tiến trình làm tan chảy từ bên trong. Nó từ từ thay đổi từ âm sang dương – làm việc mà không cần phải chiều theo cái đầu đang la hét của tôi. Sư Phụ nói với ông Chou rằng, “Họ sẽ tới vào mùa xuân tới này”. Sư Phụ biết rõ rằng mùa xuân tới chúng tôi sẽ ở Monterey hoặc gần đó, vậy thì Sư phụ nói “tới” là ý gì? Tôi hy vọng Sư Phụ ám chỉ những điều mà việc phát Bồ đề tâm của tôi nghĩ tới những điều Sư Phụ hàm ý.