Hằng Thật. Tháng 8, 1977

Sự chú tâm của Thầy ấy thật hoàn toàn

 

Ra khỏi Santa Barara.

Một trong những hình ảnh ưa thích của tôi về cuộc hành trình này: Tôi đang đứng trên bãi cỏ khô của một cái cống bên ngoài xa lộ 101, nơi tôi vừa mới đi vệ sinh. Mặt trời lúc 5h chiều trong buổi chiều thu đầu tiên tạo ra những bóng vàng lấp lánh trên suốt hai hàng rào chắn đường bằng cây giọt băng (ice plant), những chiếc xe tải lao nhanh, những lùm cây chanh màu xanh thủy tinh lấm chấm trên những ngọn đồi phía trước. Thầy Hằng Triều đang đứng trên lề đường đất hẹp của xa lộc, vai đeo chiếc túi màu vàng đựng mọi thứ đang chờ tôi quay lại và bắt đầu lạy. Trong khi chờ đợi, thầy ấy lôi ra một bản cũ nguyệt san Bồ Đề Hải và hoàn toàn bị thu hút vào đó. Sự chú tâm của Thầy ấy thật hoàn toàn; thầy ấy hòa vào tiếng xe giao thông gầm rú vang như kim khí khi chúng vượt qua chỉ cách thầy vài inch (1 inch = 2.5 cm) và gương mặt thầy ấy bừng lên vẻ sung sướng giống như đứa trẻ cười toe toét khi thầy ấy đọc những lời dạy của Hòa thượng Trụ Trì trong buổi nói chuyện của khóa thiền mấy năm về trước:

“Nếu muốn thành Phật, quý vị cần phải giống như con hổ phóng chồm xuống sườn núi! Cắn xé những nghiệp chướng của mình cho đến chết!”

Thầy Hằng Triều nhận thức rất rõ về năng lượng dương và những lời nói của Hòa thượng là thuần dương.

Khung cảnh có phẩm chất của tấm hình chụp sáng rực mà tôi sẽ nhớ mãi.