Hằng Triều – Ngày 3 tháng 8, 1977

Thế giới trong thế giới, quốc gia trong quốc gia

Chúng tôi đang ở phía Nam cách thành phố Santa Barbara 25 dặm (khoảng 40km) trên một con đường cũ xưa dành cho xe đạp. Nơi đây bị thiếu nước. Chúng tôi chỉ đổ đầy được nửa bình cho các thùng nhỏ đụng nước của chúng tôi tại một công viên tiểu bang. Có một đám cháy lớn ở phía bắc. Hàng trăm gia đình không có chỗ ở.

“… Sám hối quả báo nước lửa đạo tặc, binh đao hiểm nguy khổ sở trong nhân gian.”
Sám Dược Sư
“Có chúng sanh được sinh ra trong biển tâm niệm; trú ngụ tùy thuộc vào những gì mà tâm trí thấu hiểu. Giống như một phép mầu, ở một nơi mà không có nơi nào”.
Kinh Hoa Nghiêm

Có những thế giới trong những thế giới và những quốc gia ở trong những quốc gia. Tùy theo những gì mà người ta có thể hiểu và “nhìn thấy” chúng xuất hiện. Trong một hố nước thủy triều hay bên trong những cây nấm dưới gốc trái dưa đỏ là những thế giới, những quốc độ đang vận hành độc lập với chính bản thân chúng.

Có những quốc độ bên trong những quốc độ, “sinh ra ở trong biển tâm niệm”. Không nói chuyện là một trong số những quốc độ. Khi yên lặng, vô lượng vô biên thế giới va mối quan hệ mà tôi chưa từng mơ đến đã thị hiện. Kiên nhẫn và bố thí làm chấm dứt những thế giới của sự tức giận và keo kiệt, và trong từng hành động đơn giản, mọi thứ trông khác biệt – chúng xuất hiện “giống như một phép mầu”.

Chậm dần lại trong khóa thiền hay nhịn ăn vài tuần lễ làm chuyển các bánh răng trục quay của chúng tôi. Những thực tế quen thuộc thành trống rỗng và những thứ mới mẻ xuất hiện“ ở trong một nơi mà không thuộc về nơi nào cả”. Không phải là không giống việc tìm kiếm “những miếng hình ghép trốn mất” trong trò chơi hình ghép, tìm con sóc ở trong một cái giỏ cắm trại ngoài trời hay tìm những hình chim trong vân gỗ của một cái bàn.

Tương tự với khu cắm trại. Một nơi hoàn toàn trông có vẻ như không có hứa hẹn gì, rồi đột nhiên, “như một phép màu”, một nơi khác sẽ xuất hiện – giống như lô đất trống ở Marina Rick hay một con đường bị lãng quên. Tất cả đến từ tâm trí và chúng được sinh ra “tại một nơi mà không thuộc về đâu cả”.

Bên trong và bên ngoài, từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác và từ thế giới ở bên trong thế giới, tất cả hiển lộ “như một phép mầu”. Tất cả những thực tại riêng biệt này, ít nhất là một vạn: bồng bềnh trong một “biển tâm niệm”, tất cả vây xung quanh và xuyên suốt lẫn nhau (viên dung). Thật kinh ngạc.