Hằng Triều – Ngày 10 tháng 8 năm 1977

Thay bộ đồ hiệu Levis bằng áo tràng và y giới

Khi con đường quá hẹp hoặc không có vệ đường, chúng tôi lạy theo dấu đường rầy xe lửa. Dường như luôn luôn có một con đường.

 

Bỏ chạy khỏi nhà.

 

“Tất cả chúng sinh đều có trí huệ và đức tướng của Như Lai. Chỉ vì vọng tưởng và bám chấp khiến họ không thể chứng đắc được”.

Thích Ca Mâu Ni Phật.

 

Những giấc mơ gần đây của tôi, và vọng tưởng gây ra những lỗi lầm như những con kiến, tất cả cùng đang hét lên rất lớn rằng: “Nhà là ham muốn, là bám chấp. Ông phải xuất gia.”

“Xuất gia” là trụ tại nơi trụ rốt ráo – không nơi nào cả. Xuất gia là nỗ lực ngày này qua ngày khác, từ ý nghĩ này tới ý nghĩ khác buông bỏ cái vọng để cái chân thật hiển lộ. Quý vị cố gắng cắt bỏ mọi bám chấp, bởi vì thực tế, chẳng có gì để quý vị có thể bám vào, không có thậm chí chính bản thân của quý vị. Thân thể của quý vị, tất cả mọi thứ và mọi sự sắp đặt mà chúng ta cho là “thế giới có thật” đều là duyên hợp, ràng buộc để đến và đi, mang hình dáng rồi biến mất. “Như những giấc mơ, ảo tưởng, bong bóng và bóng ảnh – mộng, huyển, bào, ảnh” như trong kinh Kim Cang nói.

Vậy như thế cái gì sẽ xảy ra cho quý vị ? Quý vị được tự đo để thực sự về nhà. Từ bỏ “căn nhà vọng tưởng của mình, quý vị có thể khám phá ra thể tánh chân thực của mình”. Trí huê và đức hạnh của chư Phật chỉ là như vậy. Vũ trụ trở thành nhà của quý vị, và tất cả chúng sinh là gia đình. Làm sao có thể khác được?

Xuất gia không dễ như đơn giản cạo bỏ tóc và đổi bộ đồ hiệu Levis thành áo tràng và y giới. Xuất gia là thoát khỏi cách sống ràng buộc. Đạt được tới những đạo lý cao nhất đòi hỏi làm việc chăm chỉ hết sức. Để chấm dứt sự cuốn lôi của mọi vọng tưởng và bám chấp đang phủ lên bản tánh có nghĩa là phải lìa bỏ mọi tham muốn – lìa bỏ những mối quan tâm lớn về danh vọng, thức ăn, tình dục, giấc ngủ và sự giàu có. Không dễ để từ bỏ; lại càng khó để thủ giữ chúng. Nhưng lại rất tuyệt vời nếu cố gắng làm những gì khó khăn nhất cho mình – cố gắng từ bỏ những gì mà quý vị khó từ bỏ nhất. Tuyệt diệu không thể nghĩ bàn!

Khi những đứa trẻ hỏi, “Các ông đang làm gì thế?” Tôi luôn muốn nói rằng “đang bỏ chạy khỏi nhà – đang tìm gia đình của tôi”.