Hằng Thật – Tháng 8 năm 1977

Đào xới lên những phần xấu xa

 

Ghi chép của thầy HằngTriều:

Giờ tôi đã bắt đầu hiểu về tu hành một chút và tu hành chính xác là việc đào xới lên những phần xấu xa của bản thân và đối diện với những phần xấu xa đó – làm tan rã và tái tạo lại. Chỗ quan trọng nhất là bất kể quý vị là ai, đang cùng với ai, hay thậm chí thầy của quý vị là ai – nếu quý vị đủ may mắn để tìm thấy một người thầy, tất cả những điều đó không quan trọng. Tu hành là nhìn trơ trọi hoàn toàn không tô vẽ và chủ yếu là nhìn vào chính mình. Tại sao lại là chính tự ngã mình? Bởi vì tự ngã là thứ giúp quý vị thực hiện công việc tu hành, và tự ngã là thứ duy nhất ngăn cản quý vị thực hiện công việc tu hành. Phá xuyên thủng nghịch lý này là một công việc hôi thối, khó khăn vất vả, cả về thể chất lẫn tinh thần. Đôi khi, mọi lời nói thì hời hợt, và tất cả là khảo nghiệm để xem quý vị có nhụt chí hay từ bỏ không. Nếu đối mặt với khảo nghiệm thì quý vị đang làm tốt đẹp. Nếu giấu giếm che lấp đi, là chúng ta đang lãng phí cuộc đời mình.


Có những lúc các cư sĩ và tu sĩ đi những đoạn đường dài bằng xe buýt để gặp những vị sư đang lễ lạy

Hằng Triều viết: “Hòa Thượng, Tăng chúng và cư sĩ từ Kim Sơn Thánh Tự lái xe đi 350 dặm và … trở lại để làm chúng tôi ngạc nhiên với thức ăn cúng dường và Pháp quang! Tâm trí bay bổng! Suốt buổi còn lại chúng tôi lạy như đang ở trên mây.”