Thầy Hằng Triều – Ngày 14 tháng 7 năm 1977

Nó chỉ là sự khởi đầu thành kẻ giết người



Tập Thái Cực Quyền trước lúc bình minh trên khu đất để vật liệu nông trại của công ty Pure-Gro. Một nhóm mấy người nông dân ngái ngủ, đầy sửng sốt nhưng thân thiện nhìn xem chúng tôi trong lúc mặt trời mọc lên phía trên thung lũng khô cằn. Có thể họ nghĩ đó là một vũ điệu cầu mưa.

Thung lũng Pleasant đang bị hạn hán. Do không có nước đã biến vùng này thành một vùng trũng đầy đất mịn và bụi. Chiếc xe bị phủ và những đám mây bụi xoáy cuộn và di chuyển theo từng cơn gió hoặc chiếc xe chạy nhanh qua. Còn sót lại vài cây mọc tự nhiên để giữ đất – không có cỏ, những nông trại trồng trọt kinh doanh rộng lớn. Sở giao thông Tiểu bang Cal Trans đang xịt thuốc diệt cỏ bằng một chiếc xe tải đang chạy chậm ngay phía bên đối diện với chúng tôi. Chúng tôi đi ba bước và lạy một lạy. Họ thì đi ba bước rồi xịt mấy con bọ và thực vật bằng những hóa chất độc hại. Chúng tôi trườn lên cùng một vận tốc. Cùng một lúc, họ giết những con bọ và chúng tôi làm lễ quy y cho những con bọ đang chết. Chúng tôi nhìn họ. Họ nhìn chúng tôi. Cả hai đều đang tự hỏi. Đối với một con bọ, điều đó hẳn phải giống y như một quả bom dội lên chúng ta. Việc giết hại không bao giờ là sự chấm dứt, cuối cùng – đó chỉ là một sự khởi đầu cho kẻ giết người thôi. Tất cả sẽ quay trở lại, quay vòng và  trở lại. Nếu như lúc này đây trên thế gian thiếu vắng lòng từ bi thì đó là vì trong quá khứ đã có quá nhiều việc giết hại. Lịch sử là lúc này.

Anh Bob Sweet dừng lại và cúng dường, nói “Cần bất kỳ thứ gì, xin hãy gọi cho tôi”, và để lại địa chỉ, số điện thoại ở Oxnard. Sau đó, anh ta mang lại phô mai và hoa quả. Hai người phụ nữ lớn tuổi cúng dường ít nước chanh và bánh mì kẹp. “Chúng tôi không chắc lắm, vì vậy chúng tôi đả làm những chiếc bánh này theo kiểu chay”, một người nói. “Đúng vậy, đó là bánh bột mì tự làm”, một người khác nói. Thật là những người tử tế.

Thầy Hằng Thật nói chuyện với một viên phi công, người này biểu lộ một cảm giác mạnh mẽ về việc không muốn giết hại. “Nhưng ông sẽ làm gì?” anh ta hỏi.

Khi Tổ Bồ Đề Đạt Ma lần đầu tới Trung Hoa, Ngài đã gặp một chú vẹt bị nhốt trong chiếc lồng đan bằng cây gai. Chim nhận ra Tổ, liền nói:

Tây lai ý,

Tây lai ý,

Thỉnh Ngài dạy con cách,

Thoát khỏi chiếc lồng này.

Để dạy chim cách để chấm dứt đau khổ, Tổ Bồ Đề Đạt Ma chỉ cho một phương kế:

Để thoát khỏi lồng,

Để thoát khỏi lồng,

Hai chân duỗi thẳng,

Đôi mắt nhắm nghiền,

Đây là phương cách,

Để con thoát lồng.

Khi người chủ trở về nhà, ông ta thấy con chim yêu quý của mình nằm yên và bất động ở dưới đáy lồng. Ông ta mở cửa lồng và lấy tay bốc ra ngoài, nhận thấy nó vẫn còn ấm, ông mở bàn tay ra để quan sát rõ hơn và … vù … vù … – chim vụt bay lên được tự do.

Giết hại sẽ buộc quý vị vào việc giết hại thêm nữa. Trong một kiếp quý vị là một người lính và giết người, trong kiếp tới, bộ Ngoại giao gửi thông báo tới gia đình quý vị , “Chúng tôi rất tiếc phải thông báo với gia đình anh rằng anh A đã bị giết trong chiến trận”. Hành động và tác động ngược, quay vòng và quay vòng, đời đời nối tiếp cho tới khi quý vị ngừng lại. Rồi những con sóng tự nó sẽ yếu dần đi và sự bình yên sẽ trở lại. Đôi khi, quý vị phải giả chết để được tự do.

Có bao nhiêu gia đình mất đi những người cha và con trai vì chiến tranh? Có bao nhiêu đứa trẻ và những người vợ mất chồng, cha và anh vì chiến tranh nối tiếp chiến tranh? Tất cả những hình thức tranh đấu và thù ghét làm tan vỡ gia đình. Tôi muốn góp phần mang lại hòa bình và hạnh phúc tới mọi gia đình ở khắp muôn nơi. Tôi muốn bằng cách nào đó nói lên rằng,cha mẹ và con cái hãy thôi làm tổn thương lẫn nhau vì sự tham lam, căm ghét và ngu ngốc.

Hãy chấm dứt sự phá vỡ gia đình do đấu tranh và giết hại; hãy từ bi và kiên nhẫn.

Tôi nguyện sẽ không ngủ nằm vào ban đêm nữa và hồi hướng mọi công đức cho mục tiêu này.