Hằng Thật, tháng 9 năm 1977

Khi một người chân thật tu hành

Tu hành xuyên qua thời Mạt Pháp

Trong phẩm Tỳ-lô-giá-na thuộc Kinh Hoa nghiêm, thái tử Đại Oai Quang, làm thượng thủ trong 500 vương tử trong thành Diệm Quang Minh, nhìn thấy đức Phật xuất hiện trên đài sen ngay trước mặt và một số điều bất ngờ xảy ra. Thái tử liền chứng được 10 pháp môn. Ngài đạt được một tam muội, một đà-la-ni, các cảnh giới từ, bi, hỷ, xả và những điều không thể nghĩ bàn khác. (1)

Vì sao? Bởi vì trong quá khứ, ngài đã “tu căn lành”. Điều này có nghĩa là ngài thực hành việc thiện, tránh việc ác và thanh tịnh tâm. Ngài đã hành hạnh đó khi nào? Ngài đã hành trì trong mỗi kiếp từ muôn ức kiếp không ngừng nghỉ.

Thậm chí trong suốt thời kỳ được biết là “Tượng Pháp” và “Mạt Pháp, ngài cũng tiếp tục tu hành – ngài không bao giờ bỏ cuộc hay đi nghỉ mát, chờ vị Phật tiếp t

heo xuất hiện, nhưng ngài vẫn tiếp tục làm việc và đổ mồ hôi công sức. Chuyện gì đã xảy đến? Khi vị Phật tiếp theo xuất hiện ngay trong thành của thái tử và ngay trước mặt thái tử. Thiện căn mà thái tử gieo trồng trong quá khứ đã chín muồi, và ngài liền chứng được 10 diệu cảnh giới ngay tại chỗ.

Hiển nhiên, nếu thái tử không tu hành từ quá khứ, khi đức Phật đến khu rừng của thành Thắng Âm, ngài sẽ không ở một vị trí để chứng kiến sự việc hoặc sẽ chuẩn bị để nhận quả pháp hỷ. Như vị Hòa thượng trụ trì ở Kim Sơn Thánh Tự nói “Khi một người chân chính tu hành, thì thời Mạt Pháp không tồn tại. Tôi không cho phép thời Mạt Pháp tồn tại ở nơi nào có tôi – chân thật tu hành chính là thời Chánh Pháp”.

Nếu chúng ta nỗ lực và theo đuổi bất kỳ một pháp môn nào trong 84.000 pháp môn cho đến giác ngộ, tất cả đều bình đẳng, tất cả đều hiệu dụng, thì trong tương lai, giống như thái tử Đại Oai Quang, ở một thế giới tốt đẹp nào đó, chúng ta sẽ gặp đức Phật ngay trong thị trấn của mình và nhìn thấy sự quang minh rực rỡ của ngài, chúng ta cũng sẽ kinh nghiệm được đại hỷ.
Ghi chú:

(1) Kinh Hoa Nghiêm Phẩm Tỳ Lô Giá Na http://www.dharmasite.net/KinhHoaNghiem6.htm

Chư Phật-tử ! Trong đại thành Diệm-Quang-Minh, Quốc-Vương-Hỷ-Kiến-Thiện-Huệ thống lãnh cả trăm vạn ức na-do-tha thành. Phu-Nhơn Phước-Kiết-Tường làm thượng-thủ bất-khả-thuyết vạn bảy ngàn Phu-Nhơn thể nữ. Thái-Tử Ðại-Oai-Quang làm thượng-thủ trong năm trăm Vương-tử. Thái-Tử có một vạn Phu-Nhơn và Diệu-Kiến phu-nhơn là thượng-thủ.

Khi đã được thấy quang-minh của Phật, nhờ sức tu căn lành từ trước, Thái-Tử Ðại-Oai-Quang liền chứng được mười pháp-môn :

Một là môn Chư-Phật-công-đức-luân-tam-muội. Hai là môn Chư-Phật-pháp-phổ-môn-đà-la-ni. Ba là môn Quảng-đại-phương-tiện-tạng-bát-nhã-ba-la-mật. Bốn là môn Ðiều-phục-chúng-sanh-đại-trang-nghiêm đại từ. Năm là môn Phổ-vân-âm-đại-bình-đẳng. Sáu là môn Sanh-vô-biên-công-đức-tối-thắng-tâm-đại-hỉ. Bảy là môn Như-thật-giác-ngộ-nhứt-thiết-pháp-đại-xả. Tám là môn Quảng-đại-phương-tiện-bình-đẳng-tạng-đại-thần-thông. Chín là môn Tăng-trưởng-tín-giải-lực-đại-nguyện. Mười là môn Phổ-nhập-nhứt-thiết-trí-quang-minh-biện-tài.