Hằng Triều – ngày 10 tháng 9 năm 1977

Lễ siêu độ tổ tiên

 

Thức dậy do tiếng bảng gõ đánh thức tụng công phu khuya. Trong khi tụng, tôi hoàn toàn ra khỏi chính mình. Căn phòng tràn ngập ánh sáng nhưng tôi không có nhận biết gì về thân thể mình. Chỉ có ánh sáng và hư không.

Trong ngày chúng tôi niệm danh hiệu Phật A Di Đà, luân phiên ngồi niệm (tọa niệm) và đi niệm (nhiễu niệm). Lần ngồi cuối cùng trong ngày: rỗng không trong vài giây, mọi dặm ở mọi phương đều cùng một thể tánh. Ngay khi tôi mở miệng, cảnh giới này liền biến mất.

 

Nghi Lễ Siêu Độ Tổ Tiên: Một số ấn tượng và cảm xúc.

Hòa thượng trụ trì, với đạo hạnh của ngài, đã mở ra và trải đường cho những tổ tiên và thân bằng quyến thuộc này. Một con đường ánh sáng xuyên qua màn đen sâu thẳm. Hòa thượng giữ cho cánh cửa mở ra ở cuối con đường trong khi chúng tôi ào vào tụ tập với cô dì, chú bác, cha mẹ, ông bà, anh chị em họ, anh em trai, chị em gái, bạn bè và giải thoát cho họ.

Tôi đổ mồ hôi đầm đìa. Tôi liếc nhìn sang bên phải mình và thấy thầy Hằng Thật cũng như vậy. Tất cả chúng tôi đi vào một nơi nào đó cùng Hòa thượng, mở giữ một cánh cửa và lối đi trong khi đang tụng kinh – không để lãng phí thời gian. Tôi rùng mình khi tôi gọi “Ông Frank, dì Leone!” và họ đến! (Sau này tôi mới biết lúc đó bà chưa chết mà đang hấp hối).

Không phải “mọi người” đều biết Đạo Phật, đặc biệt trong kiếp gần đây nhất của họ, nhưng hàng trăm người đang chạy qua lối đi. Họ đều nhận ra sự giải thoát và chuyện gì đang diễn ra. Họ đều sẵn sàng.

Hòa thượng trụ trì đang chú tâm đứng trang nghiêm phía đằng sau mọi người trong căn phòng nhỏ này tại Chùa Kim Luân khi họ tụng kinh chân thành và nhất tâm – một nhóm rất gần gũi sau một ngày tụng kinh và thiền. Công phu của Hòa Thượng đang vận hành mạnh mẽ và uy nghi nhưng không phô trương.

Chúng tôi chạy vào và tháo gỡ họ đang bị “treo lộn ngược” như Hòa thượng miêu tả về tình trạng của họ. Tôi lạnh cột sống khi nhìn thấy từng khuôn mặt vui mừng trả lời và chạy về phía ánh sáng.

Thầy Hằng Quán và tôi đã đốt những bài vị bằng giấy trên có tên của những người họ hàng và bạn bè đã mất. Tất cả đã xong. Tôi không cố gắng tìm hiểu kinh nghiệm này thêm nữa. Có một số điều và sự việc xảy ra mà khoa học và “lý lẽ” không thể giải thích được. Tôi mới chỉ bắt đầu học hỏi.