Hằng Thật – Tháng 9 năm 1977

Hiệp Hội Bảo Vệ Nhẫn

Một trong những cuốn sách hay nhất, Chúa tể Của Những Chiếc Nhẫn của tác giả Tolkein, đã thuật lại cuộc hành hương của Frodo và Samwise để cứu tất cả những tốt đẹp thiện lành trên thế giới của họ và tiêu diệt cái ác. Chuyến đi của họ được Gadalf giám sát, đó là phù thủy tối cao của cõi giới đó, một người trường sinh, khôn ngoan, canh giữ năng lượng tốt và trắng, một người có mối liên hệ với trí tuệ cổ xưa.

Cuối cùng, điều duy nhất khiến hai người Hobbit chiến thắng là sự ngây thơ, vô ngã và lời nguyện của họ. Hành trình của họ xảy ra cả bên trong lẫn bên ngoài. Khi tâm họ ngay thẳng thì họ không gặp khó khăn gì, hoặc họ gặp được những người bạn mạnh mẽ và trí tuệ giúp đỡ họ. Khi tâm họ suy nghỉ vớ vẩn hoặc không chân thật với nhiệm vụ của mình thì rắc rối xảy đến.

Hoàn thành nhiệm vụ, các Hobbit và những người bạn đồng hành của họ trở về vùng Shire. Samwise đã học được lòng can đảm, tự trọng, và một chút trí tuệ. Frodo bị một con nhện gớm ghiếc làm bị thương nặng và bị mất một ngón tay trên rìa ngọn núi Doom, và anh ta không còn bám víu những thú vui của thế gian này nữa. Thay vào đó, anh ta đi tìm vùng Gray Havens, một loại như Phật địa thanh tịnh. Frodo chứng tỏ lòng từ bi trong cuộc chiến vì vùng Shire. Anh ta tha cho một kẻ thù và tha thứ cho hành động độc ác của hắn. Frodo đã nhìn quá đủ sự giết chóc và đã kinh nghiệm được sự đồng nhất của tất cả những sinh vật sống và sự tử vong mong manh của sinh vật.

Tuy các nhân vật trong Bộ ba tiểu thuyết của Tolkein không gặp được Chánh Pháp và tất cả họ đều tìm kiếm chân lý bên ngoài nhưng điều tốt nhất là sách Chúa Tể Của Những Chiếc Nhẫn nhắc nhở chúng ta về đại nguyện của Bồ Tát trong việc chế ngự tất cả điều ác và làm tất cả điều thiện. Cuốn sách thật tinh khiết và trữ tình. Có sự giết chóc nhưng nó nói nhiều về sự hàng phục ma quỷ và chuyển hóa chúng sinh hơn là việc giết chóc.

Có một sự chia sẻ tuyệt vời của lòng chính trực và điều thiện giữa nhiều chủng tộc khác nhau và các loài chúng sanh. Nó giống như lý tưởng của “đại đồng” của Trung Hoa. Thầy Hằng Triều và tôi hơn một lần đã cảm nhận được lời kêu gọi thực hiện cuộc hành trình của chúng tôi từ câu chuyện hay này. Kinh nghiệm chúng tôi chia sẻ đôi khi phản ảnh sự cố gắng và niềm vui của Hiệp hội bảo vệ Nhẫn. Đôi khi nó hơi kỳ lạ và chúng tôi tự hỏi làm thế nào tác giả Tolkein có thể gần với Phật Pháp như thế và có phải ông ấy rút ra từ Bồ đề tự tính của chính ông ấy khi viết lên bộ ba tác phẩm này không. Chúng tôi mong ước bộ sách này được gần hơn nữa.

Thật là tốt đẹp quyển sách này tồn tại trên thế giới và nó sẽ thu hút nhiều người tốt đến với Chánh pháp.