Hằng Thật – Tháng 9 năm 1977

Tâm gặp tập khí

(Những dòng sau đây được viết ngay sau chuyến viếng thăm chùa Kim Luân vừa qua của chúng tôi – dịp cuối tuần đầu tiên của tháng 9. Phần lớn đã thay đổi kể từ lúc đó. Chúng tôi đang ở phía trên thành phố Ventura trong chiếc xe của một cư sĩ đang lái quay trở lại thành phố Los Ageles để gặp Hòa Thượng thêm một lần nữa. Dưới đây là suy tư của tôi từ chuyến thăm vừa qua).

Khi chuyến đi bắt đầu, sự phòng thủ của chúng tôi với thế giới của thành phố Los Ageles rất cao. Lần đầu tiên trở lại Kim Luân sau một tháng ở bên ngoài đã cho thấy sự căng thẳng của chúng tôi. Quay trở ra ngoài lại và chúng tôi cảm thấy bớt căng thẳng hơn, và thật hơn. Cả hai chúng tôi đã có một dung tích lớn hơn để bao trùm “thực tế”. Lần thứ hai quay trở lại Kim Luân còn rõ ràng hơn. Chúng tôi phản ảnh về việc chuyển từ công việc đơn độc căng thẳng đến một môi trường hoàn toàn xã hội. “Người tu hành không bị cảnh chuyển”. Bắt đầu cảm thấy uyển chuyển hơn, thực tế hơn trong cả hai thế giới. Quay trở lại các mỏ dầu và chúng tôi bị thổi bay và lãng phí kim quang (ánh sáng vàng). Bị bệnh, hồi phục và tiếp tục. Bỗng nhiên, có một chuyến thăm bất ngờ của Sư Phụ và chùa Kim Sơn đến thành phố Santa Barbara. Chúng tôi thực sự khao khát muốn cho những người bạn cũ thấy chúng tôi đang làm gì, cảm thấy như thế nào khi ở ngoài. Một món quà năng lượng đến từ Sư Phụ cùng với chuyến thăm. Tiếp theo là một chuyến đi bất ngờ trở lại chùa Kim Luân, sáng suốt hơn, quá trình chuyển đổi bớt gập ghềnh hơn. Nhận thức về việc không muốn phóng đi năng lượng. Đấu tranh với những dục niệm, sử dụng phương pháp đó, một liều lượng khác của năng lượng kim quang.

Lái xe trở lại đường Hollister, sự căng thẳng gia tăng khi chúng tôi vượt qua thành phố Ventura. Cảm thấy trần trụi khi chúng tôi đến nơi. Buông tất cả những tấm khiên phòng thủ xuống. Cái nào thực tế hơn? Mọi cảnh giới đều là tâm gặp tập khí. Hãy ở giữa với ánh sáng; hãy từ từ, cẩn thận và im lặng và mọi chuyện sẽ ổn. Bạn sẽ chiến đấu với tham dục ngay khi nó đến.

Cảm thấy lạ lẫm trong tấm y áo khi ở bên ngoài trạm xăng sau khi cảm thấy hoàn toàn như ở nhà trong tu viện với cùng tấm áo ấy. “Khoan đã. Mình đang làm gì ở đây vậy?” Không nhà. Nhìn chiếc xe hơi và nó giống như ngôi nhà thân thương không nơi chốn. Chúng tôi quay trở lại trung tâm. Ở giữa và đi về phía Sự thật và không ai có thể làm hại bạn. Sử dụng kiếm trí tuệ để hàng phục các niệm của bạn và đừng để cho âm thanh của bánh xe của chính bạn khiến bạn nổi điên lên. Hãy nỗ lực. Tất cả đều ở đó, hãy làm đi.