Hằng Triều – Ngày 23 tháng 12 năm 1977

Ở trên nóc xe


Cơn bão vẫn tiếp tục và phía trên đầu chúng tôi vẫn tiếp tục có khoanh tròn không có bão hình “chiếc bánh tròn donut”.

Mây đen dài hàng dặm, và ở giữa có đám mây xanh. Chúng tôi đang đi tới gần cuối vùng núi mặt bằng (Mesa) và có thể cảm thấy một loại năng lượng kỳ lạ đang hình thành.

Một số cư sĩ từ Kim Sơn Thánh Tự tới (gia đình Bachs và con họ), họ đến mang theo một bức tranh của Bồ Tát Quán Thế Âm và một bản kinh Thủ Lăng Nghiêm. Vừa mới hôm qua chúng tôi nghĩ về hai thứ này, và hôm nay, ngay giữa cơn bão, hai thứ này xuất hiện.

Ở phía chân của vùng núi mặt bằng, bình đựng nước của chúng tôi bị thổi bay ra khỏi nóc xe và bị một chiếc xe tải chạy ngay qua cán nát. Ngọn đồi dẫn ra khỏi vùng núi mặt bằng khá dốc và trượt nhanh, không có lề đường. Sẽ rất khó đi, dù là đi bộ dốc xuống. Con đường khác thì không được đi và Cảnh sát Tuấn Tra Xa Lộ Tiểu bang California không cho đi. Chúng tôi không ai thích cái “cảm giác” của con đường này, nhưng không có lựa chọn nào khác, ngày mai phải lạy trên đó. Giao thông dịp Giáng Sinh thật đông đúc, và nếu trời mưa – được, cũng phải chịu.

Khi để tâm vào ngay tại đây và bây giờ, thì cái giả sẽ quay về cái thật.

Lý do mà mấy bình đựng nước bị xe cán lên là vì tôi đã nghĩ về con đường lạy của ngày mai và lái xe đi khi mấy bình đựng nước đang ở trên nóc xe