Hằng Thật

Tất cả chỉ nhận vào và không cho ra

Tin hay ban cho, không bỏn sẻn
Tin hay hoan hỉ vào phật pháp
Tin hay thêm lớn trí, công đức
Tin quyết định được bực Như Lai.

Kinh Hoa Nghiêm – Phẩm Hiền Thủ

Niềm tin đưa tôi trở lại hạt giống Phật bên trong mình theo những cách kỳ lạ, vào những thời điểm kỳ lạ. Sáng sớm trên con đường đến trường hậu đại học, đạp xe xuống vùng đồi Berkeley Hills, nhìn qua Vịnh ở San Francisco trong sạch, nắng chói chang, đôi mắt tôi cố phát hiện tu viện Kim Sơn Thánh Tự. Suy nghĩ của tôi thường xuyên lang thang ở đó trước khi tôi đến gần nơi này. Cuộc sống sinh viên ngày càng giống như một guồng máy chạy quay. “Năng suất” là mục đích, không phải là “chân lý” hay “tấm lòng” là mục đích. Tôi đọc nguyệt san Phật giáo Kim Cang Bồ Đề Hải được xuất bản ở chùa Kim Sơn Thánh Tự và những hình ảnh về những bức tường trống trải và cuộc sống khổ hạnh khiến lòng tôi thắt lại. Nhưng tôi đã ngày càng mệt mỏi trong những thói quen xấu không có mục đích, tôi rơi vào. Cuộc sống của tôi thật ích kỷ, bao phủ bằng khói thuốc và rượu và quá nhiều thức ăn có đường. Lòng tôi đã không ở trong đó nữa. Theo các tiêu chuẩn của thế gian, tôi cư ngụ trong vòm nhà dục lạc. Tất cả các giác quan được nhồi nhét hết mức. Nhưng cốt lõi thì rỗng tuếch và đau đớn. Càng ngày tôi càng nhận ra những chất độc tôi đã đưa vào cơ thể mình chỉ là chất độc chấm dứt sự sống. Những gì đã thay đổi tôi là lời Phật như tôi đã nói ở trên. Tôi nhận ra rằng cuộc sống của tôi là “nhận vào” và không “cho ra”. Tôi đã học đòi theo học thiền Phật giáo, đủ để biết về các từ ngữ “giác ngộ” và “trí tuệ”. Dù tôi đào sâu vào những con đường bất thiện và những theo đuổi không lành mạnh, tôi không thể đánh mất hạt giống nhỏ tinh khiết đó. Hạt giống đó làm ngứa ngáy khi tôi cảm thấy buồn nản nhất. “Phải có cái gì tốt hơn thế này để làm với năng lượng của mình.” (Ngứa ngáy.) “Có, bạn có thể là một người giác ngộ”, hạt giống đó sẽ nói. Hạt giống đó sẽ dẫn tôi đi khi tôi cảm thấy hạnh phúc nhất. “Ồ, nếu hạnh phúc an lạc làm cảm thấy tốt đẹp như thế này, vậy thì cảm thấy hạnh phúc an lạc mọi lúc sẽ như thế nào, giống như Đức Phật ?” (Kéo giật lại.) “Tại chùa Kim Sơn, bạn có thể tìm ra chính mình.” hạt giống nhỏ nói.

Cái đó là gì ngoài niềm tin đang nói chuyện với tôi? Đi theo tiếng nói đó, tôi được dẫn đi để vui vẻ đi vào cửa chùa Kim Sơn Thánh Tự để nghiên cứu Phật pháp. Những hoài nghi của tôi giảm xuống khi niềm tin tăng lên. Chẳng bao lâu tôi đã có thể dần dần buông bỏ tập khí bất thiện của mình khi tôi có được thói quen và quan điểm chân thật, mới mẻ. Đó là một quá trình thiện lành tự nhiên, giống như chăm sóc một vườn cây màu mỡ, khỏe mạnh. Niềm tin là hạt giống luôn tin cậy được.