Vietnamese|English

Tương Lai của Nhân Loại

H.T. Tuyên Hóa
Giảng tại Ðại Học British Columbia, vào ngày 9/2/1985

Trong thời đại hiện nay, khi kỹ thuật và chủ nghĩa vật chất lan tràn, chúng ta cần xem xét cẩn thận sự suy nghĩ của thời đại và tự hỏi xem đây có phải là thời kỳ tốt đẹp để cho chúng ta sống hay không. Khoa học đã đạt những bước tiến lớn về kỹ thuật và điều này chắc chắn phải được coi là một điều tốt. Nhưng chúng ta cũng cần nên nhận thức đạo lý của câu: “Vật cùng tắc phản,” có nghĩa là sự vật phát triển đến cực điểm thì quay ngược lại.

Trong lãnh vực tiến bộ khoa học kỹ thuật, điều tốt cũng ngầm chứa tai họa. Ví dụ hãy xét về vô tuyến truyền hình, tôi biết có người sẽ phản đối sự phân tích của tôi về ti-vi, họ nói “Thưa Thầy, thầy đã đi lui vào thời đại khác rồi. Thầy lạc hậu rồi. Thầy không đồng nhịp với thời đại.” Tuy nhiên, theo ý kiến của tôi, Ti-vi là một đe dọa cho nhân loại. Ti-vi là một loại ăn thịt người. Quý vị có biết điều đó không? Hãy xem các trẻ em hiện nay. Thay vì làm bài vở ở trường, các em ngồi trước máy ti-vi. Các em bị dán cứng vào màn hình, và máy ăn hết sinh lực các em. Những em này như đã chết rồi vì các em sẽ không bao giờ học được những đạo lý căn bản để làm người tốt. Các em chỉ học cách chăm chăm nhìn ti-vi.

Và ti-vi đã dạy gì cho các em? Ðủ loại hành vi kỳ lạ khác thường mà quý vị có thể tưởng tượng được. Các em học được rất ít điều có giá trị. Các em học rất nhanh để làm lại các bài học xấu xa và nguy hại mà các em được xem. Và chẳng bao lâu, các em học được tất cả các điều xấu ác mà con người có thể làm.

Trước khi có ti-vi, loại ăn thịt người là ra-đi-ô. Ra-đi-ô hút hết sinh lực con người. Mọi người thường dán tai vào ra-đi-ô và hoàn toàn quên hết mọi việc khác. Ra-đi-ô làm chúng ta quên ăn, quên ngủ, và quên các việc thông thường khác trong cuộc sống. Bây giờ ti-vi đã làm chúng ta mê lầm đến nỗi chúng ta không biết là mình đang đến hay đang đi.

Máy điện toán (computer) đã đến theo ngay sau ti-vi. Trong Hoa ngữ, chữ computer được dịch thành “điện não”. Trong tương lai sẽ có điện mắt, điện tai, điện lưỡi, điện mũi, điện thân. Mỗi giác quan của sáu giác quan này sẽ có những bộ phận tiêu chuẩn hóa (modules) có thể liệng bỏ đi, cũng giống như băng nhựa cassette, và sẽ được nạp điện. Mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ý sẽ được điện toán hóa. Ngay cả “kho ký ức toàn thức của máy điện toán” cũng sẽ được nối liền như một bộ phận của trí óc. Ðây có phải là thời đại tốt để làm người không? Hẳn nhiên là không. Ðây chính là thời đại đen tối trong lịch sử nhân loại.

Trong thời đại đen tối này, trí tuệ chúng ta bị vật chất cướp đi. Không người nào còn có trí tuệ tự nhiên. Sự sáng suốt nội tại bị thay thế bởi sản phẩm và hàng hóa. Và khi chúng ta thay thế trí tuệ bằng vật chất, thì con người lớn lên trống rỗng như những kẻ khờ. Trí tuệ trở thành lỗi thời. Con người không còn phục vụ cho một chức năng nào hữu ích nữa. Hãy chú ý lời tôi: Trong tương lai, con ngươi sẽ trở nên đồ bỏ. Quý vị thấy đây có phải là vấn đề quan trọng hay không? Hãy nhìn kỹ xem! Con người sắp trở thành vô dụng!

Ví dụ, một số khoa học gia vô đạo đức hiện nay đang bận rộn phát minh những quái vật kỳ lạ. Quý vị nói đó là người? Ðó không hẳn là người. Quý vị nói đó là thú vật? Nó cũng không hẳn là thú vật. Bởi vì họ ghép tế bào di truyền của con người vào cơ thể thú vật và thay đổi tế bào di truyền của con người với di truyền thú vật, việc biến đổi di truyền hỗ tương này sản sinh những giống lai đột biến khác thường không giống cha mẹ của chúng.

Bây giờ con người có thể sinh ra lại có sừng hoặc có vòi giống như voi. Theo ý kiến của tôi, một người sanh ra với mũi giống loại da dày thì là quỷ hơn là người. Những loại sinh vật dị dạng và khác thường này đều nằm trong phạm vi có thể thực hiện được hiện nay.

Ngoài ra, phạm vi của máy điện toán đã phát triển không kiểm soát nổi. Trong vòng hai thế kỷ tới, điện thoại và các thứ tương tự sẽ hoàn toàn lỗi thời. Ti-vi và máy điện toán sẽ biến mất. Mỗi cơ thể con người sẽ có những khả năng của các máy này. Không ai cần phải quay hay bấm số điện thoại nữa. Mỗi người chỉ cần phát ra số mình muốn gọi từ điện thoại gắn hẳn trong người, với cần ăn-ten có thể ở chân mày hoặc trong tóc, và người kia sẽ nhận điện thoại gọi đến cũng qua điện thoại gắn trong người. “Hê-lô, Chào ông buổi sáng tốt đẹp!” Việc gọi điện thoại sẽ dễ dàng như thế.

Ðến đây có người có thể nghĩ rằng, “Thầy ơi, đây là bài nói chuyện điên rồ nhất mà tôi từng nghe.”

Thế à, tôi yêu cầu quý vị cứu xét điều này. Bao nhiêu người sẽ tin quý vị nếu cách năm trăm năm về trước quý vị nói, “Trong năm trăm năm nữa sẽ có máy bay, ti-vi, và ra-đi-ô” Mọi người sẽ xem quý vị là điên khùng. Nhưng những phát minh này bây giờ đã trở thành thông thường.

Tại sao tôi lại đề cập đến vấn đề này? Bởi vì chúng ta cần nhận thức rằng những tiến bộ khoa học và các lợi ích về vật chất không hẳn là tốt cho nhân loại về lâu xa. Chúng chỉ là những ích lợi chưa đầy đủ, bất toàn.

Trong khi đó, trí tuệ là sự ích lợi toàn hảo lâu dài cho toàn thế giới. Sự suy nghĩ và thái độ xuất sanh từ đạo đức thì hoàn toàn tốt đẹp cho tất cả chúng ta. Bốn Tâm Vô Lượng của Phật – Từ Bi Hỷ Xả – hoàn toàn lợi ích cho tất cả chúng sanh. Khi chúng ta dựa vào những tư tưởng như vậy, thì chúng ta có thể tiến lên và đem kỹ thuật làm việc cho chúng ta. Không sợ rằng chúng ta sẽ quên đi những phương diện căn bản của nhân loại: như thân thể của mình chẳng hạn. Trong tương lai người ta sẽ hoàn toàn quên đi con người trông giống như thế nào. Chúng ta tất cả sẽ trở thành như thú vật. Tôi không phải la rầy quý vị, sự tiên đoán này là một sự thật lạnh lùng và rõ ràng.

Ðó là cách thức thế giới sẽ chuyển biến. Tốt đến cực điểm trở thành xấu. Ác, một khi đến cực điểm, trở thành thiện. Một người nghèo đến cùng cực có thể đột nhiên trở nên giàu có, trong khi người giàu có thể mất sạch hết trong một đêm. Khi sanh ra, chúng ta là đứa bé sơ sinh nhỏ xíu, nhưng rồi chúng ta lớn lên, già nua, bệnh hoạn và chết đi. Ðó là chu kỳ của thành hoại luân chuyển trên thế gian này. Ðó là sự biến đổi tự nhiên liên tục theo chu kỳ. Một tiến trình biến đổi và chuyển hóa. Nếu chúng ta nhận ra, tiến trình làm giàu sẽ không còn đặc biệt hấp dẫn đối với chúng ta nữa. Và nếu chúng ta có bị mất mát tài sản, thì chúng ta sẽ nhìn sự việc theo ngạn ngữ:

“Người quân tử, dù nghèo vẫn luôn chánh trực;
Kẻ tiểu nhân không từ gì cả để làm giàu.”

Do đó điều quan trọng nhất trong thời đại điên rồ này là đừng trở thành điên rồ, và không quên ý nghĩa của việc làm người. Chúng ta phải nhớ đến mục đích ban đầu và hình tướng con người. Khi nói đến ý nghĩa nhân sinh, tôi có thể nói rõ ràng rằng những điều hữu ích nhất mà tôi từng gặp trong suốt cuộc đời mình là Sáu Tông Chỉ của Vạn Phật Thành.

Thứ nhất là “không tranh”. Ðiều này áp dụng đơn phương. Tôi sẽ không tranh với bất cứ ai. Dầu quý vị chỉ trích tôi như thế nào đi nữa, tôi sẽ chấp nhận không e dè gì cả. Cứ gọi tôi những gì quý vị muốn. Con mèo nhỏ? Tốt, tôi là con mèo. Gọi tôi là con chó? Ðược, tôi là con chó. Quý vị nhận thức tôi qua tâm của quý vị như thế nào, thì tôi là thế ấy. Quý vị có thấy tôi là Phật? Thì tôi là Phật. Quý vị có thấy tôi là Bồ Tát? Thì tôi là như vậy. “Vạn pháp đều do tâm tạo.” Tôi là những gì quý vị nghĩ tôi là.

Ðối với riêng tôi, tôi có những mục đích làm người của tôi. Ðó là gì? Ðơn giản là không tranh với người khác, dầu người đó là ai. Quý vị có thể gọi tôi là gì tùy thích, tôi sẽ mang nhãn hiệu đó. Tôi sẽ nhận tên đó. Tôi sẽ thành như vậy. Tôi sẽ không tranh với quý vị.

Ðiều thứ hai là “không tham”. Những gì quý vị sở hữu, đó là của quý vị. Tôi không muốn sở hữu chúng. Và bất cứ cái gì của tôi mà quý vị muốn, tôi sẽ đưa cho quý vị. Tôi thật sự sẽ đưa cho quý vị. Khi tôi cho ra, không giống như vị tăng tham lam điển hình, thường luôn bảo người khác “Bố thí! Bố thí! Bố thí,” và miệng nói “Người xuất gia không tham sự giàu có, nhưng càng có nhiều càng tốt.” Bất cứ một người phàm phu nào cũng đều mong mỏi người khác sẽ cho mình, nhưng vị tăng này thì hoàn toàn không thích ban ra cho người khác. Ðây là một thái độ sai trái. Chúng ta phải tránh.

Về “không mong cầu”, có nghĩa là đừng tìm cơ hội kiếm tiền nhiều nhanh chóng hoặc có lợi nhuận thật nhiều. Tất cả mọi người trên thế giới tranh lợi. Nếu chúng ta hiểu đạo lý không mong cầu, và biết đủ, ít ham muốn, thì chúng ta sẽ không tranh với người nữa. Những người hiểu rõ điểm này thì thật sự hiểu Sáu Ðại Tông Chỉ.

Tại sao chúng ta không mong cầu? Vì chúng ta không muốn ích kỷ. Lý do duy nhất để một người mong cầu điều gì đó là do lòng ích kỷ. Không có cái ngã, thì không còn lý do gì để mong cầu. Và khi không còn ích kỷ, người ta sẽ không đuổi theo tự lợi. Trong Sáu Ðại Tông Chỉ, hai tông chỉ này liên hệ lẫn nhau. Không ích kỷ tạo duyên cho không mong cầu tự lợi. Hai tên “không ích kỷ” và “không tự lợi” nghe thì hơi giống nhau, nhưng thực tế có sự khác biệt.

Ðiều cuối cùng là “không nói dối”. Lý do duy nhất người ta nói dối là vì sợ hãi; sợ rằng sẽ mất cái lợi ích của mình. Sự sợ hãi này làm cho họ luôn phê bình người khác, nói rằng, “Tất cả mọi người đều sai, chỉ có mình tôi là đúng.” Vì sao người đó nghĩ như vậy? Bởi vì người đó sợ rằng sẽ mất quyền lợi của mình. Nếu người nào không tham lam lợi ích riêng tư thì không có lý do gì để nói dối. Phân tích đến tận cùng, sự nói dối có giá trị gì chứ? Nếu quý vị thật sự hiểu rõ Sáu Ðại Tông Chỉ này, quý vị biết thế nào là ý nghĩa của làm người. Nếu quý vị không hiểu Sáu Ðại Tông Chỉ, thì quý vị chỉ chạy bám sát theo cuộc đua chen quyết liệt của thời đại điên rồ này. Hễ quý vị còn trôi theo dòng thủy triều điên rồ này, quý vị vẫn là một người điên rồ, cũng điên rồ như người kế mình.

Ðó là thông điệp hôm nay của tôi gởi đến tất cả quý vị. Tôi hy vọng những người trẻ tuổi trong thính giả nghe tôi sẽ không trở thành điên rồ. Những người lớn tuổi sẽ ráng giữ vững sự tỉnh táo của mình. Những em nhỏ có thể học theo người lớn. Học làm thế nào để không bị điên rồ.

Tôi luôn nói “Mọi sự đều tốt đẹp cả, không vấn đề gì!” (Everything’s okay, no problem!)

Cũng cần thêm ở đây một chút. Quý vị đừng sợ khi nghe tôi gọi ti-vi, ra-đi-ô, và máy điện toán là những quỷ ăn thịt người. Không cần phải sợ. Niềm hy vọng của tôi là quý vị sẽ nhận rõ những vật này là gì. Một khi nhận ra chúng, thì những máy móc điện tử này sẽ mất quyền năng làm quý vị mê lầm. Biết như vậy là đủ. Nhưng nếu quý vị để chúng làm mê lầm, thì chúng sẽ nuốt chửng quý vị.

Ðạo lý này cũng áp dụng cho sắc đẹp. Nếu hình dáng đẹp đẽ làm quý vị điên đảo, tức là quý vị đã bị nuốt chửng bởi quỷ ăn thịt người. Nếu tiền bạc làm cho quý vị mê mờ, tức là quý vị đã bị quỷ ăn thịt người nhai nuốt rồi. Nếu mục đích của quý vị là tạo danh tiếng lớn, thì quý vị đã bị quỷ danh vọng nuốt chửng rồi. Nếu thức ăn khiến quý vị mê đắm, tuy cảm thấy như vừa thưởng thức một món ăn ngon, nhưng thật ra, quý vị đã bị thức ăn nuốt chửng rồi. Nó đã ăn thần thức, pháp thân của quý vị. Nó đã nuốt hết trí tuệ của quý vị, làm cho quý vị mất hết sự sáng suốt, khiến quý vị trở nên ngu xuẩn. Nếu ngủ nghỉ làm quý vị đờ đẫn nhiều thế kỷ; cuối cùng khi thức dậy, thấy đã quá trưa rồi, lại lăn qua ngủ tiếp, thì quý vị đã bị việc ngủ nuốt chửng rồi. Quý vị hiểu rõ điểm này chớ?