Ngày 24 tháng mười, năm 1973. Chiều thứ tư. 

Về việc không đánh thức những người muốn ngủ

Hòa Thượng Tuyên Hóa

 

Chúng ta hãy nhìn lại hoàn cảnh chúng ta. Trong khi nghe giảng kinh, chúng ta cảm thấy mệt và buồn ngủ. Hãy cẩn thận bằng không đầu quý vị có thể đập đầu vào bàn và chảy máu. Chiều hôm qua tôi đứng trước Quả Hàng và nhìn xem anh ta vừa nghe giảng kinh vừa ngủ gục. Tôi dự định nhéo lỗ tai anh ta để đánh thức, nhưng tôi e rằng sẽ làm anh ta sợ chết  ngất mất. Nếu để anh ta ngủ tiếp, dù sao anh ta cũng không đến nỗi phải chết vì sợ. Tuy nhiên, nếu tôi nhéo lỗ tai anh ta, anh ta có thể tự bảo mình “Thế gian này thật là thối nát, tốt hơn là ta nên sớm vãng sanh về cõi Cực-lạc”. Nếu anh ta ra đi quá nhanh thì không ai có thể đem anh ta về được, cho nên tôi quyết định không đánh thức anh ta. Tối nay nếu quý vị nào muốn ngủ thì tôi sẽ không làm phiền đâu. Nếu ai muốn ngủ thì cứ tự nhiên. Muốn ngủ bao nhiêu cũng đuợc, không thành vấn đề. Quý vị có thể nghe giảng kinh trong giấc mơ, cũng đều y như vậy.

 

Trang 27, sách Timely Teachings