English|Vietnamese

Ngày 3 tháng 11 năm 1973, tối thứ Bảy

Về Việc Giải Độc

Hòa Thượng Tuyên Hóa

Quả Hồi (1), con đã trở về! Lên đây và kể cho chúng tôi nghe chuyện gì đang xảy ra với họ [Ghi chú của Chủ bút: đang nói đến việc hai vị sư đang thực hiện cuộc hành hương Tam Bộ Nhất Bái từ San Francisco đến tiểu bang Wasington.]

Quả Hồi: Bây giờ họ đang ở Vịnh Bodega, và họ đã sẳn sàng khởi hành vào buổi sáng, như thường lệ, từ nơi họ ngưng lạy cách đây vài ngày trước. Họ đã phải dừng lại một lúc bởi vì Thầy Hằng Cụ (2) rất đau đớn. [Chú thích: Anh ta bị nhiễm độc từ cây sồi do sử dụng lá sồi độc làm giấy vệ sinh (3).] Bây giờ trông anh ta khỏe hơn nhiều, và họ sẽ tiếp tục thử lạy thêm. Hiện giờ họ đã có đầy đủ dụng cụ cần thiết.

Sư Phụ: Họ ở đâu?

Quả Hồi: Họ ở phía bên kia Vịnh Bodega. Họ đang cắm trại….

Sư Phụ: Không phải đang nướng thức ăn ngoài trời chứ?

Quả Hồi: Họ có thể có một đống lửa nhỏ…

Sư Phụ: Quả Du (2) có ăn rễ cây cam thảo mà tôi đã đưa cho anh ta không?

Quả Hồi: Dạ có, anh ta mới bắt đầu ăn rễ cam thảo.

Sư Phụ: Anh ta ăn như thế nào?

Quả Hồi: Con bảo anh ta ngâm vào trong nước trà hoặc cứ ăn như vậy. Con không biết chắc anh ta làm theo cách nào. Con nghĩ là con có thấy trà anh ta đã pha.

Sư Phụ: Không cần thiết phải nấu pha thành trà. Rễ cây cam thảo đó có thể ăn sống. Nó không có hiệu lực bằng nếu pha thành trà. Khi ta đưa rễ cam thảo đó cho con để chuyển cho họ, ta không hề nghĩ họ đang ở nhà người ta. Ý nghĩ của ta là anh ta có thể chỉ cần nhai nó mà thôi. Nó có thể giải độc. Mât ong cũng rất tốt cho việc này. Còn điều gì đang xảy ra nữa không?

Quả Hồi: Ngày mai Quả Châu (4) sẽ mang thức ăn đến cho họ. Họ nói nếu có ai cần tìm họ thì thời gian tốt nhất để gặp là vào buổi trưa. Khi bình minh đến họ lên đường, ngay khi những người lái xe có thể thấy họ. Và khoảng 4 giờ chiều họ sẽ bắt đầu tìm chỗ ở, thỉnh thoảng trễ hơn. Họ vẫn tiếp tục theo đường cái, họ không theo bờ biển.

Ghi Chú:

(1) Quả Hồi là Thầy Hằng Lai.

(2) Quả Du là thầy Hằng Cụ, Quả Ðạo là thầy Hằng Do, hai thầy người Hoa Kỳ đã hành hương cầu nguyện Hòa Bình Thế Giới, đã đi Ba Bước Một Lạy hơn một ngàn dặm từ Kim Sơn Thánh Tự tại San Francisco đến Marblemount tiểu bang Washington từ tháng 10 năm 1973 đến tháng 8 năm 1974. Xin xem http://www.dharmasite.net/Three_Steps_One_Bow_v.htm

(3) Câu chuyện trong chuyến Tam Bộ Nhất Bái của hai Thầy Hằng Cụ và Hằng Do từ tháng 10, 1973 đến tháng 8, 1974 từ San Francisco đến Seattle:

Ngày 30 Tháng 10 Năm 1973. Hằng Cụ viết:

Chúng tôi hiện đang trên xa lộ nhỏ hẹp, ngoằn ngoèo dẫn trở ra bờ biển và bị một hoạn nạn. Nguyên là còn gần một dặm nữa mới đến quận vùng biển ở Bodege Bay, tôi bỗng cảm thấy có lệnh đòi đi cầu. Khỏi phải nói cũng biết là ở đây làm gì có nhà vệ sinh, bởi vậy tôi đành phải tuột xuống khỏi xa lộ và lủi đại vào bụi rậm để làm tròn bổn phận hằng ngày. Rủi thay lại không có giấy vệ sinh để chùi, nên tôi vói tay quơ đại mớ lá vàng tươi gần bên. Ðó chính là một lầm lỗi thật đáng giá, vì sau đó tôi mới nhận ra những chiếc lá xinh xắn nầy lại là lá cây Sồi Ðộc, poison oak (tôi cứ nghĩ lá Sồi Ðộc màu xanh). Nhưng nghĩ gì đi nữa cũng không giúp ích chi trong lúc nầy. Chúng tôi lại tiếp tục lễ lạy, nhưng đến tối toàn thân tôi ngứa ngáy dữ dội. Hầu như suốt cả đêm tôi không chợp mắt được một phút nào. Tuy nhiên, nhờ nhớ niệm hồng danh Bồ Tát Quán Thế Âm nên đã giúp tôi quên đi cơn đau nhức.

(4) Quả Châu là Giáo sư David Rounds