Cao Tăng Truyện – Pháp Sư Đạo Lập
Pháp sư Đạo Lập sống vào đời nhà Tần. Không ai biết ngài từ đâu đến do khi còn rất trẻ ngài [...]
Pháp sư Đạo Lập sống vào đời nhà Tần. Không ai biết ngài từ đâu đến do khi còn rất trẻ ngài [...]
Tại Vạn Phật Thánh Thành, quý vị không được dua nịnh. Không nên nói những lời tâng bốc, khen ngợi người khác.
Mật tông chuyên nghiên cứu về lời và ý nghĩa của thần chú. Phật giáo phân thành năm tông phái là: Thiền tông, Giáo tông, Luật tông, Mật tông và Tịnh Độ tông. Thiền tông chuyên về tham thiền tĩnh tọa; Giáo tông chuyên về giảng kinh thuyết pháp; Luật tông thì tu trì, nghiêm tịnh giới luật, làm mô phạm trong ba cõi. Về Mật tông, thì “mật” là bí mật, là “không biết lẫn nhau” (hỗ bất tương tri). Tịnh Độ tông thì chuyên trì danh hiệu, niệm sáu chữ hồng danh “Nam Mô A Di Đà Phật”.
Tôi có một câu chuyện kể về Sư Phụ. Trong thời gian còn ở chùa Vạn Phật, một hôm tôi nhận được một cú điện thoại. Ở đầu dây là Sư phụ và Ngài hỏi: “Con có rảnh không?”. “Dạ có”, tôi đáp. “Con cần phải đi Phoenix, Arizona. Có một người đệ tử bên đó muốn cúng dường cho chúng ta một chiếc xe buýt. Con nên gặp người này, ông ta hiện đang ở trong tù”. Tôi nhận công việc này và ngày hôm sau đáp xe đò Greyhound lên đường đi Phoenix,Arizona
Chúng ta hãy nhìn lại hoàn cảnh chúng ta. Trong khi nghe giảng kinh, chúng ta cảm thấy mệt và buồn ngủ. Hãy cẩn thận bằng không đầu quý vị có thể đập đầu vào bàn và chảy máu. Chiều hôm qua tôi đứng trước Quả Hàng và nhìn xem anh ta vừa nghe giảng kinh vừa ngủ gục.
Quý vị không nên cho rằng năm thứ “Tài, sắc, danh, thực, thùy” là đơn giản. Trước khi chưa chứng quả, năm thứ này không thể đoạn được; sau khi chứng quả, cũng không nhất định đã đoạn hết hoàn toàn. Vì vậy, Vạn Phật Thánh Thành chúng tôi giảng giải cho quý vị diệu pháp chứng quả; quý vị không nên coi thường những pháp đó.
Để rút ngắn lại một câu chuyện dài, tôi được biết Hòa Thượng lần đầu tiên tại chùa Kim Sơn năm 1973 khi tôi thọ Tam Quy. Ba năm sau, vào năm 1976, tôi đến chùa Vạn Phật để thọ giới Tỳ-kheo. Ở chùa Kim Sơn cũng như Vạn Phật Thánh Thành, người ta hầu như không hề nghe những danh từ như “Khai ngộ” và “Thần thông”. Vậy chúng tôi đã nghe những gì? Những từ ngữ mà người ta thường nghe nhắc đến là “Đạo đức”, “Đạo hạnh và Luân Lý”, “Tập khí “, “Thói xấu” và “Khuyết điểm”.
Hôm nay, chúng ta bắt đầu đả Thiền thất, tuần trước, chúng ta đả Đại Minh thất, tôi không biết quý vị đã “minh” (sáng, giác ngộ) hay chưa? Bây giờ, lại đả Thiền thất, Thiền thất này so với Đại Minh thất thì hơi vất vả, càng không dễ ngồi, nhưng quý vị vẫn phải thử một lần xem. Bây giờ tôi nói cho quý vị nghe phương pháp đả Thiền thất. Mỗi người nếu có thể ngồi kiết già thì tốt hơn, khi ngồi đừng sợ đau chân, có thể nhẫn chịu được thì nhẫn; nếu nhẫn chiu không được thì mới buông chân ra, nhưng tốt nhất là nên chịu đau, đây là vấn đề chân.
Hiền tức là thánh hiền. Sao gọi là thánh hiền? Thánh hiền là người mà từng giờ từng phút thường tự soi tâm mình, không khởi vô minh phiền não, cũng chẳng khiến người khác sanh khởi vô minh phiền não; chính là muốn làm cho nghiệp chướng của mình rỗng không, muốn chiếu soi phá trừ nghiệp chướng của chính mình và không làm cho người khác tăng thêm nghiệp chướng. Cho nên nói: Những gì mình không muốn thì chớ trao cho người
Gậy Kim Cang Hét - Quyển 1 (pdf - 14 Mb)