Chinese and English | Vietnamese

Nhân Duyên Của Tôi Với Hòa Thượng Tuyên Hóa

Bài viết của bà Rosaline Kang viết tại Tân Gia Ba ngày 21 tháng 11, 2008, đăng trên báo Vajra Bodhi Sea số tháng 4, 2009 trang 36-37

Vào năm 1978, Hòa Thượng Tuyên Hóa lần đầu tiên đến Kuala Lumpur, Mã Lai Á và cũng vào dịp đó tôi quy y với Ngài. Lúc đó tôi chỉ ở độ tuổi 30 và nói về cuộc sống vật chất thì quá tốt không thể nào tốt hơn được nữa. Tôi kết hôn với một giám đốc quản trị ngân hàng và sống một cuộc sống xa hoa. Nếu cần làm bất cứ việc gì, tôi chỉ việc goị điện thoại cho cô thư ký của chồng tôi và mọi việc sẽ đâu vào đấy. Tôi dành thời gian đi làm đẹp với những kiểu thời trang mới nhất và giao du với giới thượng lưu của xã hội Kuala Lumpur. Chúng tôi luôn có tiệc tùng để tham dự hằng đêm và mỗi bữa đều được thưởng thức những món ăn ngon nhất. Cuộc đời tôi lúc đó chỉ quan tâm đến “năm chất độc” là tiền tài, sắc đẹp, danh tiếng, ăn uống và ngủ nghỉ, những giá trị và sự vật giả tạo mà tôi đã từng cho là thật. Một ngày kia thế giới của tôi sụp đổ khi tôi phát hiện chồng mình phản bội lời thề chung thủy. Tôi đã cố gắng bằng mọi cách để cứu vãn cuộc hôn nhân nhưng cũng vô ích.

Khi tôi gặp Hòa Thượng vào năm 1978, tôi thổ lộ vấn đề của mình với Ngài và Ngài khuyên tôi nên đi theo con đường Phật pháp và cứ coi như mình là người đã “xuất gia”. Vì đang tìm kiếm một cuộc sống có ý nghĩa hơn cho mình, tôi cân nhắc kỹ lưỡng lời khuyên của Hòa thượng và nghĩ đến Ngài như một vị thiện tri thức của tôi. Cũng từ dạo đó, tôi bắt đằu cuộc hành trình cuả mình bằng từng bước một hướng đến con đường cao quý này. Vào năm 1988, Hòa Thượng và phái đoàn của Ngài đã nghỉ lại bốn đêm tại chung cư của tôi ở Singapore. Chính sau chuyến đi đó, tôi quyết định trở thành người ăn chay trường. Thoạt đầu đó là quyết định rất khó khăn vì tôi biết mình sẽ nhớ đến những thức ăn mà tôi ưa thích. Tuy nhiên, tôi tự hỏi bản thân mình “Làm sao mình là một người đệ tử tốt nếu ngay cả hy sinh một việc nhỏ như thế mà mình không thể làm được?” Tôi đến một ngôi chùa điạ phương và tham dự lễ Sám Tam Thiên Phật trong 3 ngày, và tôi thành tâm cầu nguyện với chư Phật và Bồ Tát giúp cho tôi đạt được mục đích này.

Trong khoảng thời gian đó, có những người bạn khuyên tôi không nên ăn chay trường. Một người bạn bảo rằng bà ngoại cô ấy cũng đã cố ăn chay nhưng cuối cùng bà ấy đã bị ho nhiều tháng vì ăn như vậy cơ thể bị hàn (mát) quá. Một người bạn khác cũng đã khuyên cản tôi bằng cách nói rằng nếu tôi ăn chay trường thì sẽ không còn ai đưa cô ấy và những người bạn khác thưởng thức các món ăn ngon khi họ đến thăm viếng Singapore. Tuy nhiên tôi cũng không biêt là có những người bạn khác đã cá với nhau là tôi chỉ ăn chay được trong vài tháng mà thôi. Thế rồi họ thật ngạc nhiên khi tôi không chỉ ăn chay trong 3 tháng mà tôi còn trở thành người ăn chay trong suốt 20 năm trời kể từ năm 1988. Tôi rất quyết tâm và không bao giờ bị cám dỗ khi thấy người khác ăn thịt. Nhưng điều tốt đẹp nhất là tôi không hề bị ho hay đau ốm gì cả. Chẳng những vậy, bệnh thiếu máu của tôi trong nhiều năm qua đã được chữa trị từ khi tôi ăn chay trường. Tôi nhận ra trong cuộc đời này không có gì là không thể làm nếu mình hạ quyết tâm và đặc biệt là nếu mình thành tâm với ý nguyện của mình thì Phật Bồ Tát sẽ từ bi giúp đỡ và hướng dẫn .

Vào năm 1993, tôi đã sẵn sàng thọ Ngũ Giới sau lễ sinh nhật của Hòa Thượng ở chùa Long Beach. Một vài năm sau, tôi ước mong được thọ Bồ Tát Giới. Lúc đó sư cô Hằng Lương trong một chuyến viếng thăm chùa Kim Ngạn (Gold Coast) đã cho biết là chùa Vạn Phật sẽ tổ chức lễ truyền Bồ Tát Giới vào năm 2000. Tôi thật vui sướng và nộp đơn xin tham gia ngay lập tức. Khi tôi đến Vạn Phật Thánh Thành, tôi gặp Thầy Hằng Luật, vị sư trụ trì, và Thầy cho hay tôi là người nộp đơn đầu tiên. Kể từ ấy, tôi không còn hối tiếc gì cả. Sau những năm tháng đó, bây giờ tôi mới nhận ra mình thật may mắn khi có thể phân biệt được cái gì là giả và cái gì là thật. Thấm thoát đã 24 năm kể từ khi chồng tôi ra đi với cuộc sống mới và tôi thì sống một cuộc sống rất đơn giản. Tôi nhớ đến lời của Hòa Thượng và đã tự xem mình như một kẻ “xuất gia”. Dù đang sống ở đâu, tại Singapore hay Gold Coast, tôi luôn có một gian phòng nhỏ trang nghiêm bằng các tượng Phật và tôi vẫn luôn xem đó như là ngôi chùa riêng của mình.

Đã từ lâu,tôi không còn xem Tivi nữa. Ngoài việc kinh kệ mỗi sáng và mỗi chiều, hằng ngày tôi đều niệm danh hiệu Phật A Di Đà 20,000 lần. Tôi sống cuộc đời phù hợp với Phật Pháp và tìm thấy niềm vui khi nghe thuyết pháp và thích được ở một mình. Hiện giờ tôi rất hạnh phúc vì tôi đã tìm được Phật Pháp và đang cố gắng hoàn thành ước nguyện của mình, đó là vãng sanh về cõi Tây Phương Cực Lạc vào cuối cuộc đời. Đây cũng là cách tốt nhất để đền đáp lại tấm lòng từ bi và sự diù dắt của chư Phật, chư Bồ Tát và của Hòa Thượng. Không may mắn nào bằng được gặp một vị Sư Phụ vĩ đại như Hòa Thượng Tuyên Hóa. Tôi luôn biết ơn Ngài vì chính nhờ gặp Ngài mà cuộc đời của tôi đã thay đổi. Ngài thật sự là một vị thiện tri thức.

Ghi chú của Ban Phiên Dịch Việt Ngữ:

Bà Rosaline Kang là người đã xây dựng và cúng dường Tu Viện Pháp Giới Kim Ngạn tại Úc cho Tổng Hội Phật Giáo Pháp Giới.

Xin xem thêm bài Yêu Cầu Mối Dời Đi Nơi Khác là lá thư bà Rosaline Kang gởi đến quý Thầy Cô tại Vạn Phật Thánh Thành được đăng trên báo Vajra Bodhi Sea số tháng 11, 2008 của Chùa http://www.drbachinese.org/vbs/publish/462/vbs462p048.pdf