Hằng Thật
Bạn có thể truyền bí mật này đi không?
Như người ở vương-cung
Mà tự chịu đói rét
Nơi pháp chẳng tu-hành
Ða-văn cũng như vậy.
…
Như người trôi giữa dòng
Sợ chìm mà chết khát
Nơi pháp chẳng tu hành
Ða văn cũng như vậy.
Kinh Hoa Nghiêm – Phẩm Bồ Tát Vấn Minh
Giả sử bạn đang làm việc trong một thư viện và bạn gặp một quyển sách giải quyết được tất cả các vấn đề của mình. Thì bạn sẽ đặt sách đó trở lại kệ và quên nó? Hay bạn sẽ lấy sách đó ra và thử áp dụng các phương pháp của sách vào cuộc sống của bạn?
Giả sử bạn đang quản lý một vườn cây ăn trái và bạn kháp phá ra rằng những trái cây trong vườn bạn có thể cung cấp nuôi dưỡng tất cả những người đói khát trên trái đất. Thì bạn có thể truyền bí mật này đi không? Hay bạn chỉ tự mình ăn các trái cây này?
Những ví dụ này minh họa cho kinh nghiệm của tôi khi là một sinh viên hậu đại học sau khi gặp được Kinh điển Phật giáo. Tôi cảm thấy như một người chết đuối đột nhiên phát hiện ra một hòn đảo ngay dưới chân mình. Tôi hầu như không thể kiềm chế được mình và hét lên: “Này! Đây là điều thật! Hãy tỉnh dậy, tất cả mọi người! Đây là những gì chúng ta đang tìm kiếm! ”
Sự thiếu kiên nhẫn của tối đối với những người xem Phật Pháp như là một đề tài nghiên cứu, như là một “lãnh vực tìm hiểu” đã đẩy tôi ra khỏi trường đại học. Các đạo lý của Phật giáo là chân thật. Các đạo lý này vững chãi và hoạt động bên trong tâm trí. Các đạo lý này lành mạnh và tốt cho tất cả mọi người. Tôi cảm thấy một nhu cầu đạo đức để hành động, để mang Phật Pháp ra khỏi sách vở và đi vào các con nẻo đường. Sự cần thiết của phương thuốc Phật Pháp trong một thế giới bệnh hoạn là quá to lớn. Ai có thể để gia đình mình phải chịu khổ trong một con tàu đang bị chìm trong khi người đó sở hữu các kế hoạch và các nguyên vật liệu để làm một chiếc tàu cứu độ đủ lớn để chứa tất cả chúng ta?
Ví như nhà hàng hải
Mà tự chết trong biển
Nơi pháp chẳng tu hành
Ða văn cũng như vậy.
Kinh Hoa Nghiêm – Phẩm Bồ Tát Vấn Minh