順治皇帝讚僧詩

Thuận Trị Hoàng Đế Tán Tăng Thi

Thơ Vua Thuận Trị Tán Thán Tăng

(Mypurplelotus chuyển dịch sang tiếng Việt)

Emperor-Shunzhi1.jpg (230487 bytes)

Thơ Vua Thuận Trị Tán Thán Tăng

 

天下丛林饭似山,
钵盂到处任君餐;
黄金白玉非为贵,
惟有袈裟披肩难!

朕为大地山河主,
忧国忧民事转烦,
百年三万六千日,
不及僧家半日闲!

来时糊涂去时迷,
空在人间走这回,
未曾生我谁是我?
生我之时我是谁?

长大成人方是我,
合眼朦胧又是谁?
不如不来又不去,
来时欢喜去时悲。

悲欢离合多劳虑,
何日清闲谁得知?
若能了达僧家事,
从此回头不算迟。

世间难比出家人,
无忧无虑得安宜,
口中吃得清和味,
身上常穿百衲衣。

五湖四海为上客,
皆因宿世种菩提;
个个都是真罗汉,
披搭如来三等衣。

金乌玉兔东复西,
为人切莫用心机;
百年世事三更梦,
万里乾坤一局棋。

禹开九州汤放桀,
秦吞六国汉登基;
古来多少英雄汉,
南北山头卧土泥。

黄袍换得紫袈裟,
只为当时一念差;
我本西方一衲子,
为何生在帝王家?

十八年来不自由,
南征北讨几时休?
我今撒手西方去,
不管千秋与万秋。

打破虛空笑滿腮,
玲瓏寶藏豁然開;
直饒空劫生前事,
六字洪名畢竟該。

Thiên hạ tùng lâm phạn tự san
Bát vu đáo xử nhậm quân xan
Hoàng kim bạch ngọc phi vi quý
Duy hữu ca sa phi kiên nan.

Trẫm vi đại địa san hà chủ
Ưu quốc ưu dân sự chuyển phiền.
Bách niên tam vạn lục thiên nhật
Bất cập tăng gia bán nhật nhàn.

Lai thì hồ đồ khứ thì mê
Không tại nhân gian tẩu giá hồi
Vị tằng sanh ngã thùy thị ngã ?
Sanh ngã chi thì ngã thị thùy ?

Trường đại thành nhân phương thị ngã
Hợp nhãn mông lông hựu thị thùy ?
Bất như bất lai hựu bất khứ
Lai thì hoan hỉ khứ thì bi.

Bi hoan li hợp đa lao lự
Hà nhật thanh nhàn thùy đắc tri ?
Nhược năng liễu đạt tăng gia sự
Tòng thử hồi đầu bất toán trì.

Thế gian nan bỉ xuất gia nhân,
Vô ưu vô lự đắc an nghi,
Khẩu trung cật đắc thanh hòa vị,
Thân thượng thường xuyên bách nạp y。

Ngũ hồ tứ hải vi thượng khách,
Giai nhân túc thế chủng bồ đề;
Cá cá đô thị chân la hán,
Phi đáp như lai tam đẳng y。

Kim ô ngọc thố đông phục tây,
Vi nhân thiết mạc dụng tâm cơ;
Bách niên thế sự tam canh mộng,
Vạn lý càn khôn nhất cục kỳ。

Vũ khai cửu châu thang phóng kiệt,
Tần thôn lục quốc hán đăng cơ;
Cổ lai đa thiểu anh hùng hán,
Nam Bắc san đầu ngọa thổ nê。

Hoàng bào hoán đắc tử ca sa,
Chỉ vi đương thì nhất niệm sai;
Ngã bổn Tây Phương nhất nạp tử,
Vi hà sanh tại đế vương gia?

Thập bát niên lai bất tự do,
Nam chinh bắc thảo kỉ thì hưu?
Ngã kim tát thủ Tây Phương khứ,
Bất quản thiên thu dữ vạn thu。

Đả phá hư không tiếu mãn tai,
Linh lung bảo tàng hoát nhiên khai;
Trực nhiêu không kiếp sanh tiền sự,
Lục tự hồng danh tất cánh cai.

Thiên hạ tòng lâm cơm như núi,
Khắp nơi bát cơm tùy người dùng;
Vàng ròng bạch ngọc không là quý,
Chỉ có cà sa khó khoác vai !

Trẫm là chủ non sông đất nước
Lo nước lo dân việc chuyển phiền
Trăm năm ba vạn sáu ngàn ngày
Không bằng người Tăng nhàn nửa buổi !

Khi tới hồ đồ lúc đi mê
Uổng ở nhân gian đến lần này
Khi chưa sanh tôi, ai là tôi ?
Khi tôi sinh ra tôi là ai ?

Lớn lên thành người mới là tôi.
Nhắm mắt lờ mờ lại là ai ?
Chẳng bằng không đến lại không đi.
Khi đến vui vẻ lúc đi buồn.

Buồn vui ly hợp bao lo mệt
Ngày nào thanh nhàn ai biết được ?
Nếu như hiểu rõ việc nhà Tăng
Từ đây quay đầu không là muộn.

Thế gian khó sánh người xuất gia
Không lo không nghĩ được an hòa
Trong miệng ăn được mùi thanh hòa,
Trên thân thường mặc y Bách Nạp.

Năm hồ bốn biển là thượng khách,
Đều do đời trước trồng Bồ Đề;
Người người đều là chân La Hán,
Khoác đắp tam y của Như Lai .

Mặt trời mặt trăng đông rồi tây,
Làm người chớ nên dùng mưu kế;
Trăm năm thế sự ba canh mộng,
Đất trời muôn dặm một cuộc cờ.

Vũ khai cửu châu Thang đuổi Kiệt,
Tần diệt sáu nước, Hán lên ngôi;
Xưa nay bao nhiêu trai anh hùng,
Nay nằm dưới bùn núi Nam Bắc.

Hoàng bào đổi đi Cà sa tím
Chỉ vì năm xưa một niệm sai;
Tôi vốn Tây Phương một nạp tử
Vì sao sanh tại nhà Đế Vương ?

Mười tám năm nay không tự do,
Nam chinh Bắc phạt bao giờ dừng ?
Nay tôi buông tay về Tây Phương,
Bất kể thiên thu hay vạn thu.

Đả phá hư không cười mãn tai,
Bảo tàng lóng lánh mở toang ra;
Thấu hiểu chuyện xưa bao kiếp trước,
Sáu chữ hồng danh trọn thâu gồm.

顺治皇帝 Emperor Shunzhi