English|Vietnamese

Ngày 4 tháng 9 năm 1973 | Tối thứ ba

Về Sự Quan Trọng Của Một Chữ

Hòa Thượng Tuyên Hóa

 

Tôi nhớ rằng trước khi Cô Quả Tu Hằng Trì đi thọ Giới Cụ Túc, cô đã viết bài thơ bốn câu:

Quả không thể đắc,
Tu các phước đức.
Hằng niệm Định Huệ,
Trì Giới thành Phật. (1)

Tôi đã thay đổi một chữ trong bài thơ của cô. Cô ấy nói, “Quả không thể đắc”, Tôi đã đổi câu đó thành, “Quả cần phải đắc”. Cần phải đắc quả. Nếu không thể đắc quả thì xem như thất bại. À, làm thế nào để đắc quả? Bằng cách tu phước đức, và luôn luôn niệm định huệ và trì giới. Như thế có thể thành Phật. Vào lúc đó, khi cô viết các câu thơ này bằng tiếng Trung Hoa, cô hầu như chưa biết chữ Trung Hoa nào và cô không biết làm thế nào để dịch. Điều này chứng tỏ cô có nhân duyên sâu đậm với ngôn ngữ Trung Hoa.

Dịch từ sách “Timely Teachings” trang 55.

Ghi chú:

(1) Trước khi xuất gia, pháp danh Sư Cô Hằng Trì là Quả Tu (果 修), sau khi xuất gia pháp danh Sư Cô là Hằng Trì (恒 持), nên bài thơ này bắt đầu bằng bốn chữ Quả Tu Hằng Trì.

Nguyên văn bài thơ bằng Hoa ngữ:

果不能得,
修諸福德;
恒念定慧,
持戒成佛。

Quả bất năng đắc,
Tu chư phúc đức;
Hằng niệm định tuệ,
Trì giới thành Phật。

Hòa Thượng đã sửa lại một chữ:

果必能得,
修諸福德;
恒念定慧,
持戒成佛。

Quả tất năng đắc,
Tu chư phúc đức;
Hằng niệm định tuệ,
Trì giới thành Phật。