Kinh Điển

Kinh Ðịa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện Thiển Thích-Phẩm Thứ 4

"Cõi Diêm Phù" tức là cõi Nam Diêm Phù Ðề này của chúng ta. "Chúng sanh" tức là hết thảy mọi loài có sinh ra. "Nghiệp" là nghiệp nhân do mình tạo tác; "cảm" là chiêu cảm, cảm vời ra. Vậy, gây nghiệp gì thì thọ báo đó—trồng thiện nhân thì được thiện quả, gieo ác nhân tất gặp ác báo; đó gọi là "nghiệp cảm."

Kinh Ðịa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện Thiển Thích-Phẩm Thứ 42016-10-12T16:15:08-07:00

Kinh Ðịa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện Thiển Thích-Phẩm Thứ 3

Ðây là phẩm thứ ba, nói về các nghiệp duyên của chúng sanh. "Quán" là quán sát, xem xét. Thế nào gọi là "chúng sanh"? "Chúng" có nghĩa là nhiều; "sanh" tức là sinh ra. Bởi do năm nhân tố—Sắc (hình sắc), Thọ (cảm thọ), Tưởng (suy nghĩ), Hành (hành vi), Thức (ý thức)—buộc ràng mà tạo thành thân thể, và do tác động của nhân duyên cảnh giới mà sinh ra, nên gọi là "chúng sanh."

Kinh Ðịa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện Thiển Thích-Phẩm Thứ 32016-10-12T16:15:08-07:00

Kinh Ðịa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện Thiển Thích-Phẩm Thứ 2

Phẩm Phân Thân Tập Hội là phẩm thứ hai trong số mười ba phẩm, và thuộc quyển Thượng trong toàn bộ ba quyển Thượng, Trung, Hạ của Kinh Ðịa Tạng.  "Phân thân"—thân thể làm sao có thể phân chia ra được? "Phân thân" ở đây cũng có thể gọi là "phân linh," "phân tánh," hoặc "phân tâm." Vì sao gọi là "phân linh"?

Kinh Ðịa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện Thiển Thích-Phẩm Thứ 22016-10-12T16:15:08-07:00

Kinh Ðịa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện Thiển Thích-Phẩm Thứ 1

Tất cả mọi nơi đều là đạo tràng, Pháp Hội, cho nên bất cứ lúc nào và bất cứ ở đâu, chúng ta cũng đều có thể giảng Kinh thuyết Pháp, tu tập, hành trì được cả. Mọi lúc đều có thể tu hành, mọi chốn đều là nơi để dụng công. Tu hành thì không nên phân biệt nơi chốn, chẳng nên phân biệt xa gần; đến nơi nào cũng thấy như nhaụ Ngoài ra, cũng không nên phân biệt về sự tốt xấu của Pháp Hộị Nếu ở bất cứ nơi nào chúng ta cũng có thể giảng Kinh thuyết Pháp, nghiên cứu giáo lý Phật Ðà, thì chúng ta sẽ có thể "kết thành một đoàn, luyện thành một khối." Cho nên, tập được thói quen đến đâu cũng nghiên cứu Phật Pháp là điều quan trọng nhất vậy.

Kinh Ðịa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện Thiển Thích-Phẩm Thứ 12016-10-12T16:15:11-07:00

Kinh Lăng-Nghiêm

Ðại Phật Ðảnh Như Lai Mật Nhân Tu Chứng Liễu Nghĩa Chư Bồ tát Vạn Hạnh Thủ Lăng Nghiêm Kinh. Ðường Trung [...]

Kinh Lăng-Nghiêm2016-10-12T16:15:11-07:00

Kinh Hoa Nghiêm Lược Giảng – Phẩm Hiền Thủ 2

Hôm nay, chúng ta bắt đầu đả Thiền thất, tuần trước, chúng ta đả Đại Minh thất, tôi không biết quý vị đã “minh” (sáng, giác ngộ) hay chưa? Bây giờ, lại đả Thiền thất, Thiền thất này so với Đại Minh thất thì hơi vất vả, càng không dễ ngồi, nhưng quý vị vẫn phải thử một lần xem. Bây giờ  tôi nói cho quý vị nghe phương pháp đả Thiền thất. Mỗi người nếu có thể ngồi kiết già thì tốt hơn, khi ngồi đừng sợ đau chân, có thể nhẫn chịu được thì nhẫn; nếu nhẫn chiu không được thì mới buông chân ra, nhưng tốt nhất là nên chịu đau, đây là vấn đề chân.

Kinh Hoa Nghiêm Lược Giảng – Phẩm Hiền Thủ 22016-10-12T16:15:13-07:00

Kinh Hoa Nghiêm Lược Giảng – Phẩm Hiền Thủ 1

Hiền tức là thánh hiền. Sao gọi là thánh hiền? Thánh hiền là người mà từng giờ từng phút thường tự soi tâm mình, không khởi vô minh phiền não, cũng chẳng khiến người khác sanh khởi vô minh phiền não; chính là muốn làm cho nghiệp chướng của mình rỗng không, muốn chiếu soi phá trừ nghiệp chướng của chính mình và không làm cho người khác tăng thêm nghiệp chướng. Cho nên nói: Những gì mình không muốn thì chớ trao cho người

Kinh Hoa Nghiêm Lược Giảng – Phẩm Hiền Thủ 12016-10-12T16:15:14-07:00

Kinh Pháp Hoa Lược Giảng – Phẩm An Lạc Hạnh

Phẩm này có tên là “Phẩm Hạnh An Lạc”. “Hạnh An Lạc” chính là “Hạnh Bồ-tát”; “Hạnh Bồ-tát” cũng chính là “Hạnh An Lạc”. “An” chính là an trụ nơi hạnh này; “lạc” là vui vẻ—vui vẻ an trụ là hạnh môn tu tập của hàng Bồ-tát. “An” tức là thân an ổn mà tâm cũng an ổn, thân tâm đều an ổn trụ nơi cảnh giới hành Bồ-tát đạo. Không những an trụ nơi cảnh giới này, mà còn vui vẻ nữa. Vì sao lại vui vẻ?

Kinh Pháp Hoa Lược Giảng – Phẩm An Lạc Hạnh2016-10-12T16:15:15-07:00

Kệ thỉnh Phật trụ thế

Lúc bấy giờ, Phổ Hiền Bồ tát Ma Ha Tát muốn nói lại nghĩa ấy, Ngài quán sát khắp mười phương mà nói kệ rằng:

Tất cả chư Phật trong ba đời
Ở nơi thế giới khắp mười phương
Tôi đem thân ngữ ý trong sạch
Khắp lạy chư Phật không hề sót
Sức oai thần hạnh nguyện Phổ Hiền
Phân thân hiện khắp trước Như Lai
Một thân lại hiện sát trần thân
Mỗi thân lạy khắp sát trần Phật

Kệ thỉnh Phật trụ thế2016-10-12T16:15:16-07:00

Kinh Đại Phương Quảng Phật Hoa Nghiêm Phẩm Thứ Tư THẾ GIỚI THÀNH TỰU

Thế là chỉ về ba đời: quá khứ, hiện tại, vị lai. Giới là một không gian, một nơi chốn có giới tuyến, có giới hạn. Vì không gian này, nơi chốn này có giới tuyến có giới hạn và phương hướng được phân biệt, cho nên còn được gọi là phương giới hay phương phân. Thế giới này được thành tựu như thế nào?

Kinh Đại Phương Quảng Phật Hoa Nghiêm Phẩm Thứ Tư THẾ GIỚI THÀNH TỰU2016-10-12T16:15:18-07:00
Go to Top