English|Vietnamese
Chiều Chủ Nhật, 22 tháng 9, 1974
Về Bài Học Về Năng Lượng
Hòa Thượng Tuyên Hóa
Hôm nay tôi ghé thăm người đệ tử đang thực tập nhịn ăn. Ông ta đói đến nỗi phải nằm bò ra. Ông không cử động khi tôi vào, nhưng khi tôi chuẩn bị đi thì ông ta ngoảnh đầu. Tôi hỏi ông ta thế nào rồi, ông ta nói không còn năng lượng nữa. Tôi bảo “Đó là điều tốt nhất đấy. Nếu không còn chút năng lượng nào thì con sẽ không nổi sân nữa. Không có gì tốt hơn việc bỏ đói cơn giận của con. Đây là nơi con phải thực tập nhẫn nại. Tánh nóng giận của chúng ta là do năng lượng của chúng ta hỗ trợ. Nếu con đói đến độ không thể cử động được, thì khi có ai đó mắng nhiếc con, con cũng sẽ không nhận thấy. Con sẽ không có sức mạnh để tranh”.
(Dịch từ sách “Timely Teachings” trang 153)