English|Vietnamese

 

Tối thứ Sáu, ngày 5 tháng 10 năm 1973 tại đường Washington.

Về Lời Hướng Dẫn Nhẹ Nhàng Cho Những Người Cư Sĩ

Hòa Thượng Tuyên Hóa

 

Trong thời gian gần đây, chúng ta đã có nhiều vị khách viếng thăm, trong đó có con trai của Quả Man, người con rể và một số thân nhân trong gia đình. Có họ đến thăm thật là thú vị nhưng đáng tiếc, ngày mai họ sẽ ra về. Tôi hy vọng họ có thể ở lại dự lễ khai quang nhưng họ có công chuyện gấp phải làm tại Á-căn-đình (Argentina). Những người này có kế hoạch mở đường tiên phong cho đạo Phật tại Á-căn-đình, là những nơi chưa được tiếp xúc với Phật pháp và đang chờ đợi họ dọn đường. Đây quả thật là việc làm quan trọng.

Hôm nay Giáo sư Tạ (1) cũng lên đường về Đài Loan. Kỳ này bà ấy rất giỏi, mặc dù bà thường hay khóc, đặc biệt là lúc chia tay, nhưng hôm nay bà kiên quyết nghe lời. Chị của bà khóc rất nhiều đến nỗi không thể nói chuyện được. Cho dù mắt cư sĩ Tạ cũng đẫm lệ nhưng những giọt nước mắt đó không dám rơi vì bà đã hứa với tôi là nhất quyết sẽ không khóc. Cuối cùng,  bà ấy đã làm được rất đáng phục. Trước khi bà về Đài Loan, tôi đã bảo bà nên đi sớm về sớm và bà đã hứa sẽ sớm trở về.

 

(Dịch từ sách “Timely Teachings”, trang 187)

Ghi chú:

(1) Giáo sư Tạ Băng Oánh (Hsieh Ping Ying 謝冰瑩) http://www.drbachinese.org/vbs/1_100/vbs20/20_7.html   http://www.nytimes.com/2000/01/27/books/hsieh-ping-ying-93-a-chinese-feminist-author.html