Vữa Xi Măng và Cát
Tòa nhà (Kim Sơn Thiền Tự ở đường 15) trước đây là một hãng sản xuất nệm, qua nhiều năm bụi bặm. Chúng tôi đã dọn dẹp rất nhiều, nhưng một vấn để dường như không vượt qua được là chính các bức tường gạch. Tòa nhà được xây cất rẻ tiền, và những viên gạch thì khá dễ bể. Tệ hơn nữa, vữa xi măng cũng đang rã ra. Tòa nhà gần như sắp sụp đổ, và mỗi lần quét vào tường đều làm rớt ra những miếng vữa và cát.. Không cách nào giữ bên trong sạch sẽ được nếu chúng tôi không giải quyết được vấn đề này. Thầy Hằng Khiêm mang vấn đề này để Hòa Thượng lưu tâm, và ngài lập tức có cách giải quyết. Ngài bảo mang đến một ít xi măng nguyên chất, nước, và cái chổi. Ngài biểu chúng tôi trộn nước vào thành một hỗn hợp xi măng lỏng. Sau đó ngài dùng chổi nhúng vào trong thùng nước xi măng lỏng và đánh chổi đó vào tường gạch. Sau vài lần thứ nghiệm thêm hoặc bớt xi măng và các cách đánh chổi vào tường khác nhau, và với vài cái chổi cũ, ngài tuyên bố là cách làm đã thành công. Ngài cẩn thận chỉ dẫn chúng tôi cách trộn xi măng với nước theo một tỷ lệ chính xác ngài đặt ra, dùng cái chổi cũ ngài lựa ra, và đánh cái chổi với hỗn hợp xi măng và nước đó vào tường như ngài đã chỉ dẫn. Chúng tôi sau đó chia ra thành nhiều nhóm làm việc và xúc tiến công việc. Tuy nhiên, rất nhanh sau đó mọi người đều thấy là hỗn hợp đó quá lỏng đến nỗi hầu hết đều chảy xuống không dính vào tường. Có vẻ như sẽ không bao giờ có đủ thời gian để làm cho xong các bức tường.
Do đó một người trong chúng tôi có sáng kiến là làm hỗn hợp đậm đặc hơn một chút để tường sẽ giữ được tốt hơn. Đúng như vậy, hỗn hợp đậm đặc hơn giúp làm việc dễ dàng hơn và bao phủ tường nhanh hơn. Tiến trình làm việc này cũng không kéo dài lâu như chúng tôi lo sợ. Chúng tôi cũng khám phá ra rằng với cái chổi mới thì sẽ giữ được lượng hỗn hợp xi măng lớn hơn, và giúp công việc được làm nhanh hơn. Một lần nữa, những sáng kiến Hoa Kỳ tân thời và có sự hiểu biết biết cách làm sẽ giúp công việc hiệu quả hơn.
Một thời gian sau Hòa Thượng đến để xem chúng tôi làm như thế nào. Mới nhìn qua ngài la lên “Ngu quá, thật là ngu ngốc!”, ngài nói lớn “Đó không phải là cách để làm!” Chúng tôi phản đối, giải thích về những ích lợi do những cải tiến của chúng tôi. Ngài chỉ lập lại: “Ngu ngốc, thật là ngu ngốc!” . Quả đúng như vậy, khi hỗn hợp xi măng trên tường khô đi, những chỗ chúng tôi dùng hỗn hợp lỏng và dùng chổi cũ thì xi măng nguyên chất khô đi để lại lớp tráng phủ ngoài cứng chắc có thể tồn tại nhiều năm. Những chỗ chúng tôi dùng hỗn hợp đậm đặc hơn và dùng chổi mới thì lớp tráng khô đi thành những miếng dày và có thể lột ra dễ dàng. Cuối cùng chúng tôi phải lấy đi tất cả những phần đó và làm lại. Cố gắng của chúng tôi để được hiệu quả không đem lại gì ngoài phải làm nhiều việc hơn và phí phạm thêm tài nguyên.
Điều quan trọng về việc giáo hóa không phải là kiến thức của Hòa Thượng về kỹ thuật tráng xi măng lên tường – Tôi không biết chắc là ngài đã dùng kỹ thuật đó trước đây hay chưa. Điều quan trọng là sự thấy biết rõ ràng – sự tập trung và thấy rõ – mà ngài đã áp dụng cho công việc.
Ngài nhận thấy trực tiếp về vấn đề như thế nào, bao nhiêu là đủ để giải quyết vấn đề, và chỉ cần dùng đúng số lượng để giải quyết vấn đề. Ngài chỉ cho chúng tôi một cách chính xác làm cách nào để áp dụng kỹ thuật tu hành. Chinh khả năng nhận thức được hoàn cảnh thật sự như thế nào, đã hướng dẫn sự tự hành của người đó được hữu hiệu nhất. Nhận thức được chính xác những gì cần làm, những dụng cụ cần thiết cho công việc, và sự áp dụng chính đáng nằm ở tấm lòng những gì Hòa Thượng dạy. Một lần nữa, tôi đã phải cần gần hết cuộc đời tôi để nhận ra bài học này và bắt đầu áp dụng nó vào công việc của chính tôi.
Excerpt from an article by Frederick Klarer (Kuo Hu), p. 415
“In Memory of the Venerable Master Hsuan Hua, Vol II