Hằng Triều – 20 tháng 10 năm 1977

Chỉ làm điều đúng đắn

Phật giáo bắt đầu bằng đạo hiếu thảo và mở rộng thành lòng từ bi không giới hạn dành cho hết thảy chúng sanh. Sư Phụ của tôi bắt đầu tu Đạo với việc làm ấm giường cha mẹ già của ngài vào ban đêm trước khi họ nghỉ ngơi và âm thầm bái lạy họ trong khi họ đang ngủ vào sáng sớm. Ngài ngồi thủ hiếu bên cạnh mộ mẹ trong 3 năm với trong chiếc lều trống hở bằng thân cây bo bo để trải qua mùa đông lạnh giá ở Mãn Châu.
Cha tôi từ bỏ những cơ hội hấp dẫn và đầy hứa hẹn trong làm ăn và du lịch để ở gần và chăm sóc người mẹ tàn tật của ông trong hơn 25 năm. Mẹ tôi cưu mang người chị gái đang hấp hối khi không ai có thể tìm được chỗ trong nhà họ cho người phụ nữ không nơi nương tựa này khi bà đang trong giai đoạn cuối của căn bệnh ung thư. Tôi còn nhớ mùi hôi thối và âm thanh đau khổ không thể tưởng tượng nổi. Tôi còn nhớ sự âm thầm nhẫn nại và nỗ lực của cha mẹ tôi khi chỉ làm “điều đúng đắn”.

Đây là giáo pháp cho tất cả chúng sanh, và là tinh túy của Phật giáo: chúng ta đều cùng thể tánh. Việc đạt được thành tựu tâm linh cao nhất bắt đầu từ những bước nhỏ chân thật. Bạn bắt đầu việc này ở nhà, với cha mẹ và gia đình. Nhận ra căn nguyên và món nợ. Hãy đi đến cốt tủy của mọi vật. Bạn có thể không bao giờ lừa dối được bản thân. Tại sao cố lừa dối người khác? Hãy từ bỏ tham, sân, si ngay lúc này ở nhà, trong từng niệm nhỏ. Rồi mọi thứ sẽ diễn tiến tốt đẹp và một “phước điền” sẽ dư dật cho tất cả mọi người.

Như lúc mặt trời mọc
Chiếu sáng khắp thế gian
Phật phước điền cũng vậy
Phá trừ những tối tăm.

Kinh Hoa Nghiêm – Phẩm Bồ Tát Vấn Minh

Khi con cái và cha mẹ lạc Đạo thì gia đình sẽ tan vỡ. Khi gia đình bị tan vỡ thì các quốc gia sẽ gậy chiến tranh và khắp nơi trên thế giới sẽ không biết đến hòa bình. Những người tu Đạo giữ cho thế giới nguyên vẹn. Họ làm điều đó mà không phô trương và họ làm điều đó tại nơi thật sự cần đến. Những hành vi “nhỏ” hàng-ngày của sự từ bi và bố thí, chăm sóc cho toàn bộ gia đình các chúng sinh tỏa sáng như ánh mặt trời. Khi không còn có người hành đạo hiếu thì mặt trời sẽ không tỏa sáng và thế giới này sẽ sụp đổ.

Hiểu biết nhỏ: như đức Phật dạy, “… vì vọng tưởng và bám chấp mà chúng sinh không đắc quả”. Mọi rắc rối của tôi đến từ việc tìm kiếm bên ngoài, từ việc tìm cầu. Tìm cầu là bám chấp và có nhiều hình tướng. Nhưng luôn như nhau: dù tôi có sở hữu được gì, tôi cũng không bao giờ thỏa mãn. Tôi luôn có kế hoạch phía trước, tiến lên và tìm kiếm một giao dịch tốt nhất; luôn phan duyên và bám lấy. Tôi đoán nó quá đơn giản và dễ dàng, vì thế tôi đã bỏ qua nó. Tôi rời Đạo chứ Đạo không rời tôi.

Hòa Thượng nói điều này một lần tại Chùa Kim Luân: “Đạo không bao giờ rời chúng ta dù chỉ trong tích tắc. Nếu Đạo có thể bỏ ta thì không phải là Đạo chân thật. Quý vị không thể rời đạo trong một giây phút. Nếu rời đạo một giây, đó không phải là Đạo”. Tôi vẫn đang dụng công về điều đó. “Sự hiểu biết nhỏ bé” của tôi nhỏ hơn là tôi đã nghĩ.