Hằng Triều. – Ngày 13 tháng 10, 1977

Con có thể không bao giờ thành Phật!

 

Chúng tôi đang thử một cách đối xử mới với những con bọ: chấm dứt sự phân biệt và đập chúng. Thầy Hằng Thật đưa ra ý tưởng mời chúng vào trong xe và lên trên cơ thể chúng tôi như là những vị khách chứ không như là những côn trùng gây hại. Do chúng tôi không thể thay đổi những thói quen cư trú của chúng là ở khắp mọi nơi và cắn vào bất cứ đâu, nên chúng tôi quyết định thay đổi quan điểm đối với chúng. Về căn bản thì, chúng tôi mới là vấn đề. Đó là một quan niệm lớn về bản ngã làm đánh một con côn trùng. Con ruồi nhỏ kia gây nhiễu “tôi”. Con muỗi nọ đang làm phiền “tôi”. Nếu chúng ta không có trái tim nhỏ bé và quan điểm hẹp hòi như thế, thì chúng sẽ hẳn sẽ không để ý đến quá nhiều sự khác biệt và chuốc lấy sự rất khó chịu. Bên cạnh đó, việc đập những con bọ chỉ là một thói quen xấu và có thể thay đổi. Tôi đã thử điều này trong buổi chiều nay. Có hiệu nghiệm. Việc này không hề khó chút nào. Đột nhiên, tôi cảm thấy tốt đẹp hơn, thư thái hơn và thoải mái. Bụi và lửa bực bội đã dịu nguội đi, thế giới trở nên mềm mại và thật thoải mái.

Chúng tôi lập nguyện rằng bất kỳ con bọ nào đậu trên chúng tôi sẽ thành Đạo và chỉ yêu cầu chúng phải tuân thủ ngũ giới khi ở trong xe, giống như tất cả mọi người. Thật bất ngờ tình cờ, nhiều con trong bọn chúng đã rời bỏ đi sau khi qu định về giới luật được thiết lập. Cũng giống như rất nhiều người, chúng chưa thực sự sẵn sàng để “nghiêm túc” chuyển đổi về phía tốt. Điều này gọi là “khẩu đầu thiền” – nói thì nhiều nhưng chẳng làm gì cả.

Sự thức tỉnh của chúng tôi về việc từ bi đối với tất cả  chúng sanh được gợi ý từ một câu chuyện mà chúng tôi nghe kể từ một trong những gia đình tới thăm và cúng dường. Khi chúng tôi đang dọn dẹp sau bữa trưa, gia đình ấy đã hết sức thận trọng không dẫm nát hay gây hại gì tới bất kỳ con kiến nào trên thức ăn và tấm mền trải. Người mẹ nói, “Khi con trai của con được hai tuổi, nó chạy tới khóc và nói, ‘Má, má, con có thể không bao giờ thành Phật được! Con đã giết một con kiến!” Chư Phật không sát sinh. Đây là lòng hiếu thảo.