Hằng Thật – Tháng 9 năm 1977

Vị khổ vui là những gì ngươi nhận được

Nhiều hơn không phải là tốt hơn: Khó lĩnh hội ngôn từ.

Đây là một thói quen cũ mà ngươi nên nhận diện và cắt đứt. Ngươi bị phân tâm và vẫn tìm vui trong những thứ ngươi đọc. Ví dụ: trong bữa ăn trưa, ngươi đọc Phật pháp. Tốt thôi, nhưng chỉ một phần. Tất cả chỉ có tiêu hoá được phân nữa vì ngươi không bao giờ xem xét lại.

“Chẳng phải thật hạnh phúc khi học hỏi và thường xem lại những gì đã học được sao?”

Ngươi đã làm gì? Đọc Đà La Ni; sao chép một số dòng. Sau đó, ngươi đặt nó xuống và làm tương tự với Lục Tổ Đàn Kinh. Ngươi nhận ra giá trị và bắt đầu học hỏi nó, nhưng ngươi từ bỏ trước khi ngươi được nó trưởng dưỡng. Hiếu Kinh, Thập Pháp Giới, Bồ Đề Hải, Thủy Kính Hồi Thiên Lục, và bây giờ ngươi chuẩn bị bắt đầu Kinh Kim Cang và Kinh A Di Đà. Ngươi có nhận ra một khuôn mẫu ở đây không?

Ngươi muốn đi vòng vo ở vòng ngoài đó mãi và không bao giờ bước vào cổng chính sao? Vị khổ vui là những gì ngươi nhận được. Ngươi phải từ bỏ việc bám víu vào quan điểm cũ. Những làn sóng mới của cuộc đời tôi, quá mạnh và thanh tịnh, không thể nào từ chối được, cuốn sạch những thứ cũ ra biển, hòa tan những thứ vô dụng và thanh tịnh hóa thứ có ích.

Thầy Hằng Triều nói “ Trong Đạo tràng cạnh một người có đạo đức thực sự, bạn buông rơi những tấm lá chắn của mình. Ra đây trên con đường này, tôi cảm thấy tấm áo giáp mượn của Hòa Thượng trở nên ngày càng mỏng hơn. Giờ đây chúng ta đã đến và chúng ta phải chuyển sang tấm áo giáp của chính chúng ta”.